Tôi là ai và tại sao tôi ở đây?

Khi lần đầu tiên xem xét khái niệm “tôi là ai” và “mục đích của tôi trong cuộc sống là gì”, tôi tin rằng có một câu trả lời nguyên bản cho câu hỏi này chỉ ra rằng tâm lý con người với cảm giác bẩm sinh nói chung hay trực giác rõ ràng là thứ đã biện hộ một cách thẳng thắn cho lương tâm nguyên sơ của chúng ta liên quan đến bản chất thực sự của con người hoặc sự tồn tại của chúng ta. Nhận thức luận này tự nhiên xuất hiện và sau đó thông qua sự tinh tế của lời ngụy biện, đang thay đổi một cách thuận tiện và ích kỷ bởi giả thuyết lừa đảo khác nhau, những thuyết có thể mang tính tín ngưỡng trong tự nhiên chỉ ra rằng tất cả các thực tại như chúng ta biết nó chỉ là một kinh nghiệm ảo ảnh trong khi đầu kia của quang phổ, cộng đồng khoa học chỉ đơn thuần là cung cấp một lời giải thích tự nhiên như sự thay thế khi nghi ngờ một người con hay linh hồn phi vật chất. Vì vậy, thay vì theo bản năng đầu tiên của họ đối với một nguồn gốc toàn năng của Thiên Chúa nhiều lần, những người với sự thuyết phục khác nhau về sự tự bảo tồn đưa thần tượng của mình lên để tôn thờ như cúi xuống với lòng sùng kính các thần giả của một bản thể vật chất. Tuy nhiên một câu hỏi mà khoa học không thể trả lời và cũng không thể tìm ra một giải pháp tối ưu cho lý do tại sao bất cứ điều gì có hiệu quả tồn tại kể từ khi vũ trụ có ý định hay có sức mạnh để hành động và tại sao chúng ta là con người được chọn lọc để hành động theo chủ nghĩa duy lý một cách có nhận thức nhờ khả năng nhận thức để hiểu và xem xét một cách hợp lý như thể việc khám phá những kỳ quan vĩ đại của vũ trụ của chúng ta với tư cách là những cá nhân đặc biệt với tầm nhìn xa và trí thông minh đưa các mảnh ghép lại với nhau. Trớ trêu thay mặc dù tất cả những điều này vẫn còn tiến thoái lưỡng nan mà ngay cả với trí thông minh như vậy vẫn dẫn sự lạm dụng sai lầm của người dân về việc có khuynh hướng thù ghét đối với Đấng Tạo Hóa như việc kìm hãm kiến thức bằng cách tạo ra thế giới quan giả riêng của họ cũng như cố tình hạn chế tiềm năng của họ như là bóp méo một thực tại hữu hình được mở rộng theo hướng của sức mạnh vô tận và không giới hạn trong việc thể hiện sự vĩ đại không thể phủ nhận của Đấng tối cao. Tôi đã viết nhiều về ý tưởng (mục đích luận) mô hình này và tôi rất hoan nghênh chào đón bạn khám phá ngoài giả thuyết cơ hội khách quan ngẫu nhiên.

Có phải cuộc sống là một sự tình cờ?

Thư gửi tín hữu Rôma1:18-25
18 Cơn giận của Thiên Chúa từ trên trời tỏ ra nghịch lại mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà đè nén lẽ thật. 19 Vì điều gì đó có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ ra điều đó cho họ rồi. 20 Bởi những sự trọn lành của Ngài, mắt không thể nhìn thấy được, tức là quyền phép đời đời và thần tính Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được. 21Vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm vinh hiển Ngài như Thiên Chúa, và không tạ ơn Ngài nữa; nhưng cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. 22 Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên ngu dại, 23 và họ đã đổi vinh quang của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng. 24 Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ rơi vào sự ô uế theo lòng hàm muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa, 25 vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và lấy việc loài được dựng nên thể cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng tôn vinh đời đời! A-men.

Để bắt đầu , Nietzsche là một ví dụ của cơn thịnh nộ bị xúi giục và nổi loạn giết chết Thiên Chúa bởi ông ta bị dồn đến triều đại giáo hoàng triết lý của ông, truyền bá cho giáo dân của mình tin vào sự cứu rỗi của sự giải thoát với một bài phát biểu về động lực của cá nhân hướng tới một chủ nghĩa cá nhân mà nhân loại phải đưa ra cách riêng của mình trong cuộc sống nhưng với sự tư định đoạt như vậy. Ngôn ngữ đầy quyền năng của Ngài trở nên không hơn một thông điệp sáo rỗng cho lời biện luận có thể được trích dẫn thiếu tính khách quan như những lời tuyên bố phản kháng xung quanh trong việc thực hiện một bước nhảy vọt mù quáng, chủ quan của đức tin và có kế thừa sức mạnh bị suy yếu bởi sự mỉa mai khi sa vào hình ảnh thu nhỏ của sự yếu đuối của con người và sự yếu đuối như vừa trải qua cái chết không đúng lúc.

Một nhân vật khác tiếp nhận các giáo thuyết sẽ là Jean-Paul Sartre, người rao giảng thuyết sinh tồn rằng cuộc sống thật vô nghĩa, và nếu cuộc sống của con người có bất cứ mục đích gì thì con người phải gợi lên rằng điều đó có nghĩa đối với chính mình. Nhân loại này là tự trị và tự do tuyệt đối và họ xác định bản chất của mình bằng những sự lựa chọn riêng của mình giống như việc xác định tính cách của mình để phát triển thành những gì họ đang trở thành. Như vậy con người được bao bọc trong sự chủ quan và phải chứng minh chính mình là họ thực sự lẻ loi. Tất cả điều này được cho là giải pháp hướng tới ý nghĩa và sự cam kết, nhưng nhiều người đã rời chủ nghĩa lý tưởng này bởi việc tìm kiếm nó không làm thỏa mãn kể cả chính Sartre.

Có lẽ như Sartre suy niệm về các giá trị hư vô của một cuộc sống vô nghĩa, có lẽ ông đã tiếp cận với thực tế của sự kết thúc đầy tai ương và đáng sợ của mình như phải đối mặt với sự sụp đổ và tỷ lệ tử vong của mình khi nghi ngờ sự thành tâm của Heidegger về cảm giác tội lỗi và cái chết. Với sự giới hạn về thời gian, nó thường tạo ra sự phản ánh chân thực và trung thực như thể để lấy lại một cảm giác tin tưởng hợp lý đối với chủ thuyết hữu thần khi phải đối mặt với thực tế, không phải lời đề nghị, như lối ra khải hoàn dẫn Sartre đến lời thú nhận cuối cùng trước khi lâm chung với một trích dẫn tóm tắt, mặc dù không phổ biến rộng rãi, : “Tôi không cảm thấy rằng tôi là một sản phẩm của cơ hội, một hạt bụi trong vũ trụ, nhưng một người đã được dự kiến​​, chuẩn bị, và chỉ định trước. Trong ngắn hạn, là người mà chỉ có một Đấng Tạo Hóa có thể đặt ở đây:. Và ý tưởng này của một bàn tay tạo đề cập đến Thiên Chúa “

Tư tưởng này được thực hiện trước bằng sự tổng hợp trí tuệ và cuộc đời của Solomon sau khi đã “nhìn thấy và làm tất cả” trong kết luận này

Giảng viên 12:13-14
13Chúng ta hãy nghe lời kết của lý thuyết nầy: Khá kính sợ Ðức Chúa Trời và giữ các điều răn Ngài; ấy là trọn phận sự của ngươi. 14 Vì Ðức Chúa Trời sẽ đem đoán xét các công việc, đến đỗi việc kín nhiệm hơn hết, hoặc thiện hoặc ác cũng vậy.

Theo quan điểm của Nietzsche, mặc dù thông minh, bị chết đi, dù là người đàn ông điên cuồng và Sartre, dù bị mù, bắt gặp “thiện ý” khi công khai cam kết trước đó của mình đối với những gì mà ông gọi là “đức tin xấu” cũng như khi để lại cuộc cách mạng như một chiến binh vô thần đánh rơi quyền phòng ngự của chính mình để chống đỡ khi hạ vũ khí xuống để nhận ra rằng tất cả và kể cả ông đã chiến đấu sai kẻ thù.

Vì vậy, những siêu nhân tự lập và tiên phong của chủ nghĩa vô thần đã cố gắng để xóa một con đường khi những người khác tham gia với chính họ, như người mù dẫn người mù, rời xa Thiên Chúa và trong khi vượt qua con đường này một số người đã bị mất tâm trí dẫn đến một kết cục thất vọng, bối rối, mất mát và bị tước quyền trong khu rừng này không dẫn đến điểm nào của cuộc sống. Trong khi những người khác đã quay trở lại một cách khiêm nhường khi nhận ra rằng họ chỉ đi về phía ngõ cụt của một vách đá và kết luận rằng việc trốn tránh như vậy là chắc chắn không thể tránh khỏi và sự trở lại như thế muốn thừa nhận hay nắm lấy một người mà họ cố ý ghét và từ chối mà không có một lý do hợp lý nào.

www.leestrobel.com

www.josh.org

Cuối cùng tôi muốn đề xuất một sự tương tự mang tính giải mã để giúp chúng ta suy nghĩ về câu hỏi quan trọng này của nhân vị bằng cách yêu cầu ý tưởng tự xác định hay chỉ đơn giản là nói rằng nếu bạn đã chết vì bệnh liên quan đến cuộc khủng hoảng này, bạn sẽ tìm cách chữa bệnh thực sự ngay cả khi điều đó thật không mấy dễ chịu trong lần đầu điều trị hoặc bạn sẽ phải cảm thấy hài lòng như việc điều trị riêng dành cho các bệnh nhân bằng sự khôi hài của một viên thuốc đường với hy vọng rằng vị ngọt của một hiệu ứng giả sẽ bằng phương pháp nào đó một cách thần kỳ có sức mạnh chữa lành cho bạn trong cuộc khủng hoảng số mệnh này? Không can thiệp vào cuộc sống của bạn, tất nhiên trừ khi bạn là một bệnh nhân tiểu đường, nhưng những người đang phải đối mặt với tình trạng khó xử này kiêu ngạo nghĩ rằng họ có thể tự mình điều trị điêu luyện khi có bằng tiến sĩ với khả năng chẩn đoán “biết tất cả” trong khi thực tế họ là những người hành động phí pháp và là những thầy lang băm bởi vì họ quy định và tự trị bệnh cho mình với một triết lý ưu đãi hay sự lựa chọn tôn giáo khi nói nó không thực sự quan trọng vì tất cả là tương đối, vì những gì thực sự quan trọng là những gì đáp ứng hoặc làm hài lòng bạn như việc đem lại cho bạn ý nghĩa và giá trị cuộc sống và mặc dù điều này nghe có vẻ ấm áp, mơ hồ và dễ chấp nhận; sự thật của vấn đề có thể được chứng minh như nuốt một viên thuốc đắng khi nhận ra rằng phương thuốc thực sự cho bạn có thể là chất độc.

Cuối cùng tôi xin lỗi nếu tôi có vẻ châm biếm hoặc đối kháng với bài nghiên cứu của tôi, chỉ là tôi muốn bạn nghiêm túc nhận ra rằng danh tính của bạn không phải là một tương đối “miễn phí cho tất cả” bởi vì nguồn gốc có thể mang một ý thức trách nhiệm thứ yêu cầu một sự nhận biết tích cực và chân thực không phải là một mưu mẹo khôi hài hay mơ tưởng như những người đàn ông kiêu căng bất tử và bậc thầy của quá khứ, những người đã lạm dụng uy tín và tài năng của họ làm xúc động và thôi miên khán giả của họ bởi vì họ cũng bị cuốn vào niềm đam mê của khoảnh khắc này như được giải trí một cách thôi miên với niềm tin được công nhận màn trình diễn kỳ diệu của mình trong khi thực tế họ chỉ giả vờ như dàn mình trong một vai trò cá nhân họ trong bộ phim truyền hình của con người. Thật không may nhiều người đã không nhận ra rằng chương trình kết thúc và bức màn cuối cùng đã hạ xuống khi ngôi sao của chương trình rời sân khấu và không một màn cổ vũ, tung hô nào sẽ mang lại cho họ trở lại. Câu hỏi của tôi cho bạn là bạn có sẵn sàng để dọn ra khỏi nhà hát hoặc là bạn chỉ tìm kiếm một sự quay lại hoặc một màn trình diễn tuyệt vời tiếp theo trong thị trấn?

Dù sao một người đi tìm sự thật nên sẵn sàng theo đuổi thực tế và sự thật bất cứ nơi nào nó đưa hay dẫn dắt họ ngay cả khi nó trái với nơi mà lúc đầu họ muốn đi. Sau tất cả, trong trường hợp này, sẽ có câu trả lời về việc bạn thực sự là ai bởi tôi tin là có thể xác định bởi Chúa Trời hằng sống hơn là một số nhà triết học sinh tử. Vì vậy kết luận lại tôi chỉ muốn khuyến khích bạn, như là một điểm bắt đầu, hãy bước vào cuộc tìm kiếm này để nghiên cứu Kinh Thánh, thứ tuyên bố rằng tin tưởng vào Chúa là sự khởi đầu của sự khôn ngoan này như được đáp lại trong mối quan hệ cá nhân với Thiên Chúa theo cách kết nối hoàn hảo cũng như cuối cùng là lấp đầy khoảng trống và trống rỗng được xác định đúng đắn bởi người Cha Thiên Thượng, người đã tạo ra bạn theo trật tự vì sự vinh quang của Ngài với DNA của mục đích cuối cùng.

Giê rê mi 29:11
11Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của.

 

Làm thế nào để có mối tương giao với Đức Chúa Trời

 

Liên kết

Tài nguyên Người vô thần và Thuyết bất khả tri

Việt

Who am I and why am I here?

 

 

All marked references are attributed to:
© 2009 Josh McDowell Ministry. All rights reserved. No part of these Materials may be changed in any way or reproduced in any form without written permission from Josh McDowell Ministry, 660 International Parkway, Richardson, TX 75081. www.josh.org. +1 972 907 1000. Used by Permission.

Leave a Reply