Archive for the ‘Buddhism’ Category

พิธีการชำระล้างและทำให้บริสุทธิ์

Friday, October 24th, 2014

เมื่อท่านเห็นศาสนาใหญ่มากมายในโลกท่านจะเห็นพิธีกรรมกรรมการชำระล้างที่เข้ากับเหตุการณ์ในชีวิตปกติเช่น การเกิดของเด็กและการตาย รวมทั้งในกิจกรรมธรรมดาตามประสบการณ์ของมนุษย์เช่นการมีประจำเดือน ท้องอืด การนอน การสัมผัสทางเพศ การหมดสติ การหลั่งเลือด อสุจิ อาเจียน และ โรคภัย ฯลฯ

พิธีการทำให้บริสุทธิ์เหล่านี้บางอันรวมถึงการอาบน้ำ เช่นที่ทำกันในระหว่างความเชื่อบาไฮ ขณะที่คนอื่น ๆ ชอบที่ให้ร่างกายของตนเองลงไปจุ่มท่วมทั้งตัวในแม่น้ำ

สำหรับชาวยิวพิธีกรรมนี้รวมถึงการล้างมือและมิควาห์ในขณะที่ชาวมุสลิมมีกหัสล์และวูดู การอาบน้ำของชาวฮินดูในแม่น้ำศักดิ์สิทธิ์คงคา และ การทำ อัคามานา และ ปุนยาฮาวาชานัม ชาวชินโตทำมิโซจี และ ชาวพื้นเมืองอเมริกันอินเดียนมีสเวทลอจ์ด

แม้ว่าศาสนาเหล่านี้จะมีลำดับแห่งความแตกต่างในมุมมองของโลกมีความเหมือนหรือความคุ้นเคยเป็นดังการเกี่ยวพันกับรูปแบบของน้ำซึ่งสำหรับพวกเขามันนำความรู้สึกที่แท้จริงซึ่งบุคคลจะรู้สึกถึงความไม่สะอาดกับความตระหนักโดยกำเนิดว่าพวกเขาอยู่ในหนทางที่มีนัยสำคัญที่ไม่ด่างพร้อยดังนั้นจึงมีความจำเป็นที่ต้องมีการชำระล้างเป็นดังสัญญลักษณ์โดยการกระทำเหล่านั้นโดยการใช้ตัวทำละลายสากลนี้เป็นดังวิธีในการทำให้บริสุทธิ์

การตระหนักในตนเองนี้พบในการแสดงออกในบางศาสนาที่กลับกลายมาเป็นทัศนคติต่อการที่จะมีความรู้สึกทางด้านจิตของความเป็นจริงที่เหนือธรรมชาติด้วยการศึกษาในเชิงเอกัตนิยมจากภาษิตเก่าแก่เกี่ยวกับความสะอาดที่เป็นอะไรที่ต่อจากความเลื่อมใสในศาสนา อย่างไรก็ตามที่จะกล่าวว่ามีความสัมพันธ์ในเชิงกายภาพหรือวัตถุที่ประยุกต์ใช้อยู่นี้มันเป็นสื่อที่มีผลสัมฤทธิ์ที่เกี่ยวข้องกับความไม่พอใจหรือไม่พึงพอใจของพระเจ้าหรือเป็นดังโอกาสที่จะให้ปราศจากเชื้อโรค อาจจะเรียกว่า เป็นแก่นแท้จากพระเจ้าในการรับรองการไม่สร้างสรรดังเป็นความต้องการโดยเสมอที่จะต้องทำกิจกรรมบางอย่างซ้ำแล้วซ้ำเล่าโดยเป็นวงจรที่ไม่รู้จักจบสิ้นของการล้างซึ่งโดยธรรมชาติดูเหมือนว่าจะขาดความรู้สึกโดยสิ้นเชิงหรือผลสัมฤทธิ์ที่เพียงพอในการชำระล้างอย่างถาวร ปฏิกริยาเหล่านี้ต่อความต้องการในการทำให้สะอาดและศักดิ์สิทธิ์ดูเหมือนว่าจะพลาดการสร้างการเก็บสะสมบุญกุศลในขณะที่พวกเขามีชีวิตที่สั้นซึ่งเป็นการปฏิเสธด้วยความสั้นของกาลเวลาในขณะที่พวกเขากลับมาล้างตนเองตลอดไป ดังนั้นมันจึงปรากฎว่าความต้องการในการทำซ้ำ ๆ นี้ต้องเป็นการล้างอย่างหมดจดนั้นไม่สามารถเอาความรู้สึกในขั้นสุดท้ายนั้นออกไปได้ในขณะที่ยังทิ้งไว้ซึ่งบางแง่ของความไม่สะอาดและความจำเป็นของใครบางคนผู้ที่สามารถจะมาถึงจุดที่ไม่สามารถเอื้อมถึงนั้นได้ในอัตลักษณ์ของตนเองเป็นดังการขจัดมลทินของหัวใจมนุษย์ออกไป

อย่างไรก็ตามมีผลประโยชน์จากการปฏิบัติที่แท้จริงในทางสุขอนามัยเมื่อมีการอาบและล้างแต่เมื่อมาถึงเรื่องที่เกี่ยวกับข้อเท็จจริงภายในและภายนอกผ่านการทำทางกิริยานี้ซึ่งเป็นการล้างผิวภายนอกแต่ให้การรักษาลึกลงไป ซึ่งอาจจะเป็นการปรากฎออกมาอย่างจริงใจและชัดเจนที่เป็นรูปแบบของปรีชาญาณ แต่ยังไม่สามารถที่จะเจาะลึกลงไปเหนือระดับพื้นผิวที่เชื่อมต่อสิ่งที่โพ้นจากขอบเขตทางกายภาพที่เป็นวิญญาณที่ไม่ใช่วัตถุและอมตะในขณะที่มุ่งอุทิศไปสู่ความเป็นอยู่ที่ดีในด้านจิตใจของแต่ละปัจเจกบุคคล

รับไบเยซูอาได้กล่าวในวิธีการเช่นนี้ไปยังเพื่อนชาวยิวในเรื่องการปฏิบัติเช่นนี้

มัทธิว 15:1-2,11, 17-20
15 1เวลานั้น ชาวฟาริสีและธรรมาจารย์จากกรุงเยรูซาเล็มมาเฝ้าพระเยซูเจ้า ทูลว่า 2’ทำไมศิษย์ของท่านละเลยขนบธรรมเนียมของบรรพบุรุษ? เขาไม่ล้างมือเมื่อรับประทานอาหาร
11สิ่งที่เข้าไปทางปากไม่ทำให้มนุษย์มีมลทิน แต่สิ่งที่ออกมาจากปากต่างหากทำให้มนุษย์มีมลทิน’
17ท่านไม่เข้าใจหรือว่าสิ่งต่างๆที่เข้าไปในปากย่อมลงไปในท้องแล้วถูกขับถ่ายลงท่อระบายไป 18แต่สิ่งที่ออกมาจากปากนั้น ออกมาจากใจ สิ่งเหล่านี้แหละทำให้มนุษย์มีมลทิน 19ใจเป็นที่เกิดของความคิดชั่วร้าย การฆ่าคน การมีชู้ การสำส่อน การลักขโมย การเป็นพยานเท็จ การใส่ร้าย 20การกระทำเหล่านี้ทำให้มนุษย์มีมลทิน ส่วนการรับประทานโดยไม่ล้างมือ ไม่ทำให้มนุษย์มีมลทิน’

จากความสกปรกของมนุษย์ในแง่อื่น ๆ ของเรื่องนี้อาจจะเกี่ยวข้องกับความรู้สึกและความเข้าใจที่มีนัยสำคัญของการตระหนักที่ลึกกว่าเพื่อจะขจัดสิ่งมลทินของความผิดและความละอายที่เหลือจากความล้มเหลวทางศีลธรรม สิ่งนี้เตือนถึงละครเช็คสเปียร์ที่ท่านหญิงแมคเบธตะโกนว่า “ออกไป ไอ้จุดนรก” ซึ่งเกี่ยวข้องกับบทบาทของเธอต่อความตายของกษัตริย์ดุนแคนที่เป็นความต้องการที่จะขจัดลอยเลือดที่ติดบนผิวหนังบนมือของเธอ

ในบางแง่ของการกระทำพิธีการเหล่านี้มันกลับมาเป็นหนทางทางอ้อมผ่านการกระทำในการสารภาพอย่างเปิดเผยในขณะที่ยอมรับสภาพแห่งความรู้ตายของพวกเขาและดังนั้นการล้างจึงเป็นวิธีการตอบสนองต่อความสามารถของมนุษย์และความพยายามของตนเองต่อการทำงานที่ลึกลับให้เพียงพอต่อความล้มเหลวทางศีลธรรมของตนโดยแรงขับที่ทำขึ้นเพื่อทำความสะอาด อีกครั้งหนึ่ง ข้าพเจ้าเชื่อว่าการผิดพลาดนี้เป็นการแสดงถึงประสิทธิผลโดยไม่คำนึงถึง ความตระหนัก ความปรารถนา ความศรัทธา และ ความร้อนรนของพวกเขาในการประกอบพิธีเหล่านี้เป็นดังหนทางที่เพียงพอในการคืนดีหรือทำสิ่งเหล่านี้ให้ถูกต้องผ่านความสามารถที่จำกัดและต้องพึ่งพาในองค์ประกอบแบบมนุษย์ในการกระทำแห่งความสำนึกถึงบาปผิดเพื่อจะชดเชยและทำให้สงบ การขอความกรุณา และ การยอมรับโดยหลายหลากวิธีการเหล่านี้ แม้ว่าถ้าสิ่งทั้งหมดนี้ที่มีความเป็นไปได้เมื่อมันได้มีความเพียงพอในการลบล้างสถานภาพของความไม่สะอาดและในบางระดับของการชำระล้างอันสามารถลบล้างลอยสักต่าง ๆ นั้นให้ออกไปซึ่งได้คงค้างอยู่ที่ลบไม่ออกบนหัวใจซึ่งสลักไว้ในจิตและวิญญาณด้วยความตายของทั้งการกระทำในอดีตและอนาคตนั้น

โดยสรุปแล้ว มีความรู้สึกสำนึกที่แท้จริงซึ่งดำรงอยู่ภายในมนุษย์ทุกคนที่เราได้ทำลายมาตรฐานของพระเป็นเจ้าผู้ศักดิ์สิทธิ์ในการระบุถืงความรู้สึกที่กำลังจะเกิดขึ้นของการพิพากษาในอนาคตสำหรับผู้ที่ไม่ได้ทำการแก้ไขข้อขัดแย้งสำคัญนี้

โรม 2:14-16
14ดังนั้น เมื่อคนต่างชาติซึ่งไม่รู้จักธรรมบัญญัติ และประพฤติตามข้อกำหนดของธรรมบัญญัติจากสามัญสำนึก แม้พวกเขาจะไม่รู้จักธรรมบัญญัติ พวกเขาก็เป็นธรรมบัญญัติสำหรับตนเอง  15พวกเขาแสดงให้เห็นสิ่งที่ธรรมบัญญัติกำหนดไว้ในใจตามมโนธรรมและบางครั้งความคิดตามเหตุผลที่กล่าวโทษก็ป้องกันพวกเขา  16ในวันที่พระเจ้าทรงตัดสินพิพากษาความคิดที่เร้นลับของมนุษย์ทุกคนด้วยเดชะพระเยซูคริสตเจ้า ตามข่าวดีที่ข้าพเจ้าได้ประกาศไว้

มนุษยชาติได้ดิ้นรนในการเกี่ยวข้องกับความตึงเครียดนี้ในการสร้างรูปแบบหรือการสร้างการสนทนาทางศาสนาที่เป็นภาพลวงของคติความเชื่อนี้เป็นดังการถางแนวทางในการค้นพบวิธีการนำไปสู่หนทางนี้ต่อการเห็นแจ้งในขณะที่ความเป็นศัตรูของคนโรคจิตที่ต่อต้านพระเจ้าที่หลอกลวงซึ่งปฏิเสธความจำเป็นที่จะจากบ้านของพวกเขาในขณะที่ท่องเที่ยวไปตามหนทางการสำรวจ ซึ่งจากความเชื่อของพวกเขาเอง นำไปที่ไหนก็ไม่ทราบดังศาสนาที่กลับกลายมาเป็นหนทางที่คนที่มีจิตใจอ่อนแอจนเป็นแบบโรคประสาทฟรอยด์แห่งความเพื้อฝันในการแสวงหาหนทางในการสร้างดินแดนที่ตนเชื่อว่ามีอยู่จริง ดังนั้นมันเป็นเรื่องที่ช่างน่าสนใจ ในแง่หนึ่ง มนุษยชาติได้พบวิธีที่จะตัดผ่านหรือจัดการกับสิ่งนี้ได้ในขณะที่ต้องจัดการกับตนเองในสิ่งที่เรียกร้องอย่างมีสติจากพระผู้สร้าง

ในการตอบสนองวิกฤตการณ์นี้ ข้าพเจ้าอยากแนะนำวิธีการแก้ไขโดยวิธีของบุคคลและภารกิจของพระคริสต์ผู้ที่ไม่เหมือนกับในศาสนาอื่นที่ไม่ได้เกี่ยวข้องกับความพยายามของมนุษย์ที่จะแสวงหา การเข้าถึง หรือ การมาถึงพระเป็นเจ้าแต่เป็นเรื่องที่พระเป็นเจ้าเองแสวงหามายังมนุษย์ในการสร้างสัมพันธ์และมีการตอบรับในความไว้วางใจจากทั้งสองฝ่าย สิ่งนี้ไม่ได้เป็นไปตามความแข็งแกร่ง หรือ ในเรื่องของความอ่อนแอของความสามารถทางบุคคลของมนุษยชน แต่เป็นเรื่องของความสะอาดและบริสุทธิ์ที่ได้รับประทานมาเป็นพระคุณที่ได้รับมาฟรี เป็นผลจากการเป็นผู้ที่ติดตามและนมัสการซึ่งพระเป็นเจ้าเอง และไม่ใช่เรา ทำให้เกิดขึ้น

ทีตัส 3:5
5พระองค์ทรงช่วยเราให้รอดพ้นมิใช่เพราะกิจการชอบธรรมใด ๆ ที่เรากระทำ แต่เพราะความรักมั่นคงของพระองค์ ทรงใช้น้ำชำระเราให้สะอาด เราจึงเกิดใหม่และได้รับการฟื้นฟูโดยพระจิตเจ้า

โรม 6:23
23เพราะ ค่าตอบแทนที่ได้จากบาปคือ ความตาย ส่วนของประทานที่พระเจ้าประทานให้เปล่า คือชีวิตนิรันดรในพระคริสตเยซู องค์พระผู้เป็นเจ้าของเรา

เอเฟซัส 2:8-9
8ท่านได้รับความรอดพ้นเพราะพระหรรษทานอาศัยความเชื่อ ความรอดพ้นนี้มิได้มาจากท่าน แต่เป็นของประทานจากพระเจ้า  9มิได้มาจากการกระทำใด ๆ ของท่าน เพื่อมิให้ใครโอ้อวดตนได้

1 ยอห์น 1:7
7แต่ถ้าเราดำเนินชีวิตในความสว่างดังที่พระองค์ทรงดำรงอยู่ในความสว่างแล้ว เราทุกคนก็สนิทสัมพันธ์กันด้วยและพระโลหิตของพระเยซูเจ้า พระบุตรของพระองค์ ก็ชำระเราให้สะอาดจากบาปทั้งปวง

1 ยอห์น 1:9
9พระองค์ทรงซื่อสัตย์และทรงเที่ยงธรรม   ถ้าเราสารภาพบาปพระองค์จะทรงอภัยบาปของเรา

และจะทรงชำระเราให้สะอาดจากความอธรรมทั้งปวง

ท่านอาจจะต่อต้านความเชื่อในคริสตศาสนาในการไม่เป็นคนที่มีความแตกต่างไปมากกว่ารูปแบบการแสดงออกของทางศาสนาโดยพิธีศักดิ์สิทธิ์ในการล้างด้วยน้ำล้างบาปและในส่วนนั้น ข้าพเจ้าอาจจะเห็นด้วยกับท่านว่ามันไม่ได้เป็นอะไรแค่เพียงการอาบน้ำและการผ่านในเคลื่อนไหวในการระบุตัวตนเข้ากับศาสนจักรแต่ผู้ที่โดยแก่นแท้เป็นผู้ที่ไม่สะอาดเป็นดังผู้ที่มีความเชื่อจอมปลอม ศีลล้างบาปที่แท้จริง อันเป็นแก่นแท้แห่งความเชื่อ เป็นการรับใช้ขั้นแรกที่เป็นสัญญลักษณ์หรือสัญลักษณ์ภายนอกที่มีประสิทธิภาพและพลังในการชำระล้างของโลหิตแห่งชีวิตของพระเยซูที่สมบูรณ์และมีค่ายิ่งซึ่งชำระให้บริสุทธิ์และชำระบาปของผู้ที่เชื่อทั้งสิ้นในการประกาศอย่างเป็นทางการว่าพวกเขาเป็นผู้ชอบธรรมและเป็นการเข้ากับการลงมาของพระจิตเจ้าที่เปลี่ยนตัวบุคคลผู้ที่ผ่านกระบวนการสร้างใหม่ที่นำการเปลี่ยนแปลงมาสู่ภายใน ดังนั้นการกระทำในศีลล้างบาปคือพยายามหรือประจักษ์พยานที่ไม่ได้เกิดขึ้นจากการรวมขององค์ประกอบของไฮโดรเจนและอ๊อกซิเจนเพื่อจะได้ประโยน์จากของเหลวแต่มันเป็นการผ่านงานช่วยให้รอดของพระคริสต์และน้ำทรงชีวิตของพระจิตเจ้าที่เป็นดังเครื่องผลิตกระแสไฟที่อยู่ภายในตัวบุคคลที่ปรากฎมีหลักฐานโดยการเปลี่ยนแปลงในหัวใจและชีวิต เป็นพระเป็นเจ้าเองที่ประทานของขวัญที่ดีแห่งความรอดนี้และพระจิตเจ้าซึ่งไม่ได้ดำรงอยู่โดยผ่านความพยายามของมนุษย์ผู้ล้างบาปที่ใส่ลงไปและดังนั้นน้ำล้างบาปจึงกลับกลายมาเป็นเสี้ยวหนึ่งของความเป็นจริงของสวรรค์ของอำนาจของพระเป็นเจ้าในครรถ์นี้เหมือนกับการทำกิจกรรมให้การให้กำเนิดใหม่ให้กับบุคคล ไม่ได้เป็นการเกิดใหม่ของเจตจำนงมุนษย์ หรือ ต้นกำเนิดใหม่ เช่นในกิจกรรมทางศาสนาต่าง ๆ แต่เป็นการผ่านการสนิทชิดใกล้กับพระเป็นเจ้าในการเกิดมาจากเบื้องบนและเกิดใหม่อีกครั้งผ่านทางพระคริสต์และพระจิตเจ้า การเกิดใหม่นี้ไม่สับสนกับการเกิดใหม่ในทางฮินดู และ ทางพุทธในเรื่องความคิดรวบยอดของการเวียนว่ายตายเกิด แต่เป็นผลจากงานของพระคริสต์ผู้ที่ส่งพระจิตเจ้าเป็นดังสิ่งที่เกิดขึ้นจากสิ่งที่พระองค์ทรงเริ่มทำก่อนโดยติดตามด้วยการกระทำที่ตอบสนองของความเชื่อหรือความไว้วางใจในความรอดของพระองค์

พระวรสารเหมือนกับความจริงนี้ที่มีพื้นฐานจากการไถ่บาปในอนาคตของชาวอิสราเอลตามคำเล่าของประกาศกชาวฮีบรู

เอเซเคียล 36:25-27
25เราจะเอาน้ำสะอาดพรมเจ้า และเจ้าจะสะอาดพ้นจากมลทินทั้งหลายของเจ้า และเราจะชำระเจ้าจากรูปเคารพทั้งหลายของเจ้า26เราจะให้ใจใหม่แก่เจ้า และเราจะบรรจุจิตวิญญาณใหม่ไว้ในเจ้า เราจะนำใจหินออกไปเสียจากเนื้อของเจ้า และจะให้ใจเนื้อแก่เจ้า27และเราจะใส่วิญญาณของเราภายในเจ้า และกระทำให้เจ้าดำเนินตามกฎเกณฑ์ของเรา และเจ้าจะรักษาคำตัดสินของเราและกระทำตาม

รับไบเยชัวกล่าวมันในวิธีการนี้ระหว่างการฉลองกระโจมหรือสุคคตใน

ยอห์น 7:37-39
37ในวันสุดท้ายของเทศกาลอยู่เพิงซึ่งเป็นวันสำคัญที่สุด พระเยซูเจ้าทรงยืนและทรงประกาศเสียงดังว่า’ผู้ใดกระหาย จงมาหาเราเถิด! 38ผู้ที่เชื่อในเรา จงดื่มเถิด!ตามที่พระคัมภีร์กล่าวว่า “ลำธารที่ให้ชีวิตจะไหลออกมาจากภายในผู้นั้น”‘ 39พระเยซูเจ้าตรัสดังนี้หมายถึงพระจิตเจ้า ซึ่งผู้ที่เชื่อในพระองค์จะได้รับ แต่เวลานั้นพระเจ้ายังมิได้ประทานพระจิตเจ้าให้ เพราะพระเยซูเจ้ายังมิได้รับพระสิริรุ่งโรจน์

ชาวยิวโบราณในแง่ที่ดีที่สุดมีความพึงพอใจชั่วคราวในการทำหน้าที่ในจารีตพิธีต่อพระเป็นเจ้าและดังที่ระบุใน ฮีบรู 10 สิ่งเหล่านี้เป็นเพียงสัญลักษณ์แต่ไม่ใช่ความเป็นจริงในตัวมันเองดังที่การถวายของพระคริสต์ในการชำระล้างของพวกเราที่มอบให้เพียงครั้งเดียวสำหรับตลอดไปเป็นการถวายบูชานิรันดรเป็นดัง “ลูกแกะของพระเป็นเจ้า” ผู้ที่ลบล้างบาปของโลก การกล่าวว่าชาวยิวไม่ต้องการการถวายบูชาในทุกวันนี้ที่เป็นจารีตของการภาวนา การจำศีลอดอาหาร และ กิจการดีที่จะเพียงพอในการเป็นการที่ทำให้พึงพอใจเป็นกิจกรรมที่ละเมิดและเป็นกบฎต่อพระวาจาที่บันทึกไว้เป็นดังการปฏิเสธต่อการเสร็จสมบูรณ์ของโตราห์ใน

เลวีนิต 17:11
11เพราะ‍ว่า​ชีวิต​ของ​สัตว์​ทุก​ตัว​อยู่​ใน​เลือด เรา​ได้​ให้​เลือด​แก่​เจ้า​ทั้ง‍หลาย​เพื่อ​ใช้​บน​แท่น‍บูชา เพื่อ​จะ​ลบ​มลทิน​ของ​เจ้า​ทั้ง‍หลาย เพราะ‍ว่า​โลหิต​เป็น​สิ่ง​ที่​ใช้​ลบ​มลทิน เพราะ​ชีวิต​เป็น​เหตุ

ไม่ว่าท่านจะทำ มิทซว๊อทมากมายแค่ไหนสิ่งที่แน่นอนคือท่านได้ทำเพียงพอหรือบาปของท่านได้รับการอภัยหรือไม่ นอกเหนือไปจากการบูชาของพระเป็นเจ้าที่ทรงประทานให้แห่งความเมตตาและพระพรผ่านทางพระแมสซีอาห์ใน อิสยาห์ 53?

เช่นเดียวกับเพื่อนมุสลิมของข้าพเจ้าที่ปฏิเสธความตายของพระเยซูว่าเป็นดังลักษณะที่คล้ายกันของความผิดพลาดในการทำหน้าที่ทางประกาศกทั้งสิ้นที่พลาดประเด็นที่ว่าสิ่งนี้เป็นแผนการแห่งพระสิริมงคลของพระเป็นเจ้าที่จัดหารูปแบบของอับราฮัมในชดเชยการไถ่โทษความผิดของพระแมสซีอาห์ซึ่งยอมรับการดูหมิ่นและความอับอายชั่วคราวเป็นดังความประสงค์และโอกาสแห่งความยินดีเมื่อทรงรับทนทุกข์ทรมานบนไม้กางเขนในการนำหลาย ๆ คนไปสู่สิริมงคล ฮีบรู 2:9-18; 12:2.

การตรึงกางเขนของพระเยซูคริสต์และอิสลาม

ในตอนจบ พระเยซูสามารถประทานน้ำทรงชีวิตซึ่งทำให้วิญญาณของท่านพึงพอใจและทำให้สดชื่นได้โดยสมบูรณ์และเต็มเปี่ยมและแม้แต่พระบิดาเจ้าสวรรค์สามารถนำท่านมาสู่น้ำนี้ พระองค์ไม่ทรงบังคับให้เราดื่มมัน ดังนั้นในที่สุด ข้าพเจ้าขอให้กำลังใจเพื่อนของข้าพเจ้า เช่นเดียวกับหญิงชาวซามาริทัน เพียงแต่ขอน้ำทรงชีวิตนี้ซึ่งเป็นสิ่งสำคัญต่อการดับความกระหายทางด้านจิตวิญญาณ ของท่านนอกเหนือไปจากศาสนา ลัทธิ และปรัชญาผิด ๆ อื่น ๆ ที่ไม่เพียงแต่ปล่อยให้ท่านไม่ได้รับความช่วยเหลืออะไรและยังคงกระหายอยู่อีกเท่านั้น

ยอห์น 4:10, 13-14
10พระเยซูเจ้าตรัสตอบนางว่า”หากท่านรู้จักของประทานของพระเจ้าและรู้จักผู้ที่บอกท่านว่า’ขอน้ำดื่มสักหน่อยเถิด’  ท่านคงกลับเป็นผู้ขอและผู้นั้นจะให้ “น้ำที่ให้ชีวิต” แก่ท่าน” 13พระเยซูเจ้าตรัสตอบว่าทุกคนที่ดื่มน้ำนี้จะกระหายอีก 14แต่ผู้ที่ดื่มน้ำซึ่งเราจะให้นั้นจะไม่กระหายอีกน้ำที่เราจะให้แก่เขาจะกลายเป็นธารน้ำในตัวเขา ไหลรินเพื่อชีวิตนิรันดร”

มธ. 11:28-30
28’ท่านทั้งหลายที่เหน็ดเหนื่อย และแบกภาระหนัก จงมาพบเราเถิด เราจะให้ท่านได้พักผ่อน 29จงรับเอาแอกของเราแบกไว้ และมาเป็นศิษย์ของเรา เพราะเรามีใจสุภาพอ่อนโยนและถ่อมตน จิตใจของท่านจะได้รับการพักผ่อน 30เพราะว่าแอกของเราอ่อนนุ่มและภาระที่เราให้ท่านแบกก็เบา’

 

 

 

ลิงค์เกี่ยวข้องอื่น ๆ

วิธีการมีสัมพันธภาพกับพระเจ้า

แหล่งข้อมูลของชาวอิสลามและมุสลิม

ภาษาไทย

Ritual cleansing and purification

臨済宗

Tuesday, October 14th, 2014

臨在または臨済宗とも知られる禅宗仏教は、明庵栄西(栄西禅師)によって日本で創設された折衷主義的な宗教運動である。
栄西禅師自身は天台宗の一修験者であったが、当時の仏教界における政治的/軍事的癒着が横行した堕落ぶりを目撃し、純粋かつ無傷な状態に回帰することで仏教を再建/復興させることが喫緊であることを悟った。その実現を志し、彼は一路中国へ渡ったのだ。

しかし当初意図していた生粋の仏教を日本へ持ち帰る代わりに、栄西はより異種混合性の増した実践法の修得を探求する結果となった。中国から禅を取り入れた結果として天台宗の密教主義と、外国の臨在宗に影響を受けることで得た要素とが合成されたのである。後に臨在宗の指導者たちが信条の合成的部分を除去し、他の競合相手たちと明確に差別化をはかりながら独自のアイデンティティを形成。その一環として立ち上がったのが「禅」という固有の宗派である。

明庵栄西が編み出した仏教形態はさらに様相を変えながら組織化され、非伝統的かつ彼の個性に応じた仏教になっていく。だが結果的に、彼が本来抱いていた原始仏教を再興する理由を煙に巻いてしまう。さらに主流の仏教家たちに受け入れられることで世に知られるようになり、大日房能忍が目指す純粋な禅宗とは一線を画すようになった。
栄西がこの新しい仏教形態を世に受け入れさせる上で採った方式には納得し難い部分があり、皮肉にも彼の当初の立場を相矛盾するようにも映る。なぜなら一般の日本人市民や大衆たちの悟りに対する関心をよそに、現状維持を目的に武士の身分や侍層たちへ門戸を開いたからである。つまり平民社会と袂を分かつ反フェミニズム的なエリート主義者たちしか相手にしなかったのである。
将軍や天皇、およびその兵士など上流層から関心を得ることに執心し、霊的な達成感や満足感を見出す一般市民のための権利を蔑ろにする態度は、到底納得し難く理解に苦しむ。この現代、その歴史的な立場に関する検証結果を受けながら、なおも厚かましく世に訴え出ようとするこの宗派の信奉者たちは、一体何を拠り所または権威の土台とするのか?
その開始当初からエリート層を対象として考案されたものであるなら、今日一般大衆に向けてアプローチする妥当性がどこにあるのか?

この他、この宗教運動に関する指摘すべきもう1つの特徴は、軍事的および愛国主義的な方法論を支持しない、原始仏教の教義を犯している点に見出される。その代表的例が仏教の大本の原理である五智に反するような、武術および剣道への回帰による攻撃的な非正統的アプローチである。仏教の信仰形態が持つ意義を考えても、この宗派は正統仏教からは排斥されて然るべきである。
嘆かわしいことにこの反発的思想は、戦前の日本において国粋主義および帝国主義を喚起し戦中における中国侵略を促したと非難される、幕府と称される武家政権台頭の種となった。
ある意味、日本の繁栄と安全保証を実現するという理想主義を広めた、臨済宗による論説的な支援行為であったと言える。しかし不幸にも、国家の壊滅状態を招く行為へと日本を後押ししたのである。もしやこの事実は、当宗派の真理告白にも該当するような隠喩として見ることができるのではないだろうか?

この他に浮上する問題は、臨済宗の改革者である白隠の下で使用された公案と、人の本質のありのままを見極める見性の哲学にある。白隠は問答および謎掛けを用いながら相手に理論を尋ねる公案と呼ばれる方法論を編み出し、修練者に人生に関する様々な側面について疑問を持たせる試みを行った。しかし皮肉にも、その疑問の中にはこのプログラムそのものや、臨在宗の教え自体に関する価値も当然含まれることになる。

この概念を命題として据えることには本質的に限界がある。このシステムでは二元論的思考を回避または克服することに執心させることを基準としているため、自らの個人的な目標、課題、傾向、推測、偏見を無にすることは過ちであるとするからだ。また全てを概念化しようとする試みは過ちであるとする信条にも、殻を破った立場から悟りを概念化しているその立場を見るとき、やはり首を傾げざるを得ない。

その上、この方法論を修得することは不可能であると断言できる。たとえ自分の心を変えることができるとしても、これらの制度的実践を活用するという発想から、それが完全な無を意味しないことが裏付けられる。そこにもやはり最終的な悟りの境地に到達したいという欲や願望が同時に働くからである。

これらを踏まえながら尋ねるが、この宗派が悟りに行き着くために用意された送迎車であるとする根拠は一体何か?また弁証法として適しているのかを推し量る手掛かりは?さらに生命の根本的機能と衝突することから、この哲学が存続することも達成されることも現実としてあり得ない。

理論に対して本能的または直感的に抱く常識とは水と油の関係であることからも、悟りへの道として抽象的な謎掛けや隠喩に傾倒する公案を用いるという発想には、疑問を禁じ得ないのではないか。結局、頭の体操によって考えをグルグルと回旋させても、頭痛を招くだけで何も得るものはない。西洋人がおそらくその様相を窺いながら察知し断言するように、この方程式を解くような頭の作業は無限の数字を熟考するようなもので、そこに真の答えを見出せない。

それに加え公案に基づく問答の応酬のみならず、目上の存在による怒号や喝および殴打/張り手などを実践し、まさに軍事訓練そのものである新兵訓練的方法論を採用する。こうして最終的に人を覚醒させる器を気取りながら、効果的に人に衝撃を与えて意思判断能力を奪う方法は、まさにカルト特有のやり口である。彼らはマインドコントロールや洗脳を使って人を催眠術にかけながら、霊的な師匠または教師としての立場を誇示し、相手の思考を自らの都合の良いように服従させる。

Brainwashing and Mind Control in Religious Cults and Elsewhere

このようなニヒリズムおよび禅病を意味する焦燥感は、地震や津波などがもたらした結果から窺えるように、「衝撃」が常に忌むべき無益な事柄であることを明確に示唆する。

知識を土砂のごとく押し出す人を混乱させるような技には、理論の枠組みを逸脱し、さらに理性的考えを重んじる社会から信者を隔離することで、悟りを開かせる意図がある。しかしこれは知性的な自殺行為を意味する危険なことであることを留意していただきたい。頭の中に植え付けられたトラウマが現実を歪めあなたを悟りの境地に達したという錯覚に酔いしれるまやかしへと誘い、最早あなたは正常ではいられなくなる。

終わりに際し、これまで理性をもって疑問に思うことを語ってきましたが、もしこれを読んで下さったあなたの気持ちを害してしまったのなら、この場でお詫びを申し上げます。ただこれはあなたを再覚醒に導きたい意思と願いから出たことであると理解していただきたいのです。しかも決して虐待的にではなくむしろ誠実にあなたと向き合い、あなたの置かれている立場への再考および再検討を促すことを通して。

最後、栄西がインスプレーションと真理を求めて中国に渡ったように、私もあなたに願いたい。ただ祈り、そして上述のことを瞑想しながら、あなた自身の心の深みを探る小旅行に出かけてみてはいかがでしょう?そしてイエスの言葉を思いめぐらすのです。

マタイによる福音書11章28〜30節
28 「疲れた者、重荷を負う者は、だれでもわたしのもとに来なさい。休ませてあげよう29 わたしは柔和で謙遜な者だから、わたしの軛を負い、わたしに学びなさい。そうすれば、あなたがたは安らぎを得られる。30 わたしの軛は負いやすく、わたしの荷は軽いからである。」

 

 

神と関係を持つ方法

 

その他のリンク

臨済宗の情報資料

Rinzai

 

 

Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.10, pg.81, Rinzai

Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.15, pg.290, Buddhism

Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.2, pg.1244, Michio Araki

Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.4, pg.2306, Roland A. Delattre

Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.4, pgs.2741-2742, Martin Collcutt

Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.14, pgs.9943-9951, Steven Heine

Tendai

Sunday, October 12th, 2014

Các Tendai hoặc Tendai-shu tôn giáo (Trường phái Thiên Thai) là một mô hình được sửa đổi của các hình thức Thiên Thai củaTrung Quốc . Nó được biết đến như một phong trào theo quan niệm chiết trung mang những giá trị có tính hòa hợp của sự thống nhất tất cả Phật giáo dưới một biểu ngữ tôn giáo phổ biến trong việc thực hiện hệ thống tín ngưỡng của các nhóm Phật giáo khác như Chan hay Zen, bí truyền Tantric / Mikkyo nghi lễ được gọi là Taimitsu, những đức tin Tịnh Độ đã chia sẻ một số giá trị chung với phong trào này đặc biệt là khi nó liên quan đến niệm Phật và việc giảng dạy của các Luật tông về kỷ luật của tu viện .

Tính hỗn hợp của tín ngưỡng đa nguyên là một phương tiện đưa Phật giáo đặt dưới một chiếc xe của sự cứu rỗi với tư cách là chân lý tối hậu, Haigon Ryujitsu, nhưng trái với tầm nhìn của người sáng lập của Trung Quốc, Tientai Chihi và Saicho, đã bị hạn chế sự thành công. Nó không chỉ đã thất bại trong nhiệm vụ của mình trong việc tác động rộng trên khắp thế giới đặc biệt là ở phương Tây mà còn các nhóm Phật giáo khác đã duy trì bản sắc độc quyền của mình hoặc bắt đầu nhóm mới của riêng mình.
Tuy nhiên Tendai đã cố gắng phổ cập nằm ngoài cuộc vận động của phụ huynh bởi sự bao gồm và sự thích nghi của các tin ngưỡng truyền thống phi Phật giáo như tu khổ hạnh hoặc Shaman giáo và Thần đạo. Tendai phát triển đủ lâu để nhận ra những niềm tin đa thần và duy linh của Shinto bằng cách kết hợp các thần với chư Phật và Bồ Tát, Suijaku (Thùy tích), người xuống trên thế giới để giúp nhân loại nhưng trớ trêu thay có một số thần đối kháng như bị bẻ cong về làm điều ác và bạo lực. Có vẻ như sự đa dạng hóa để thích ứng với nền văn hóa mới bằng cách phát triển phương pháp mới được bận tâm nhiều hơn với mục tiêu thống nhất Phật giáo sau đó để nó thiết lập bất kỳ kiểu chân lý tuyệt đối nào.

Saicho hoặc Dengyo Daishi là người sáng lập chính của giáo phái Tendai ở Nhật Bản đã đẩy chương trình nghị sự của mình ra khỏi lợi ích cái mà tôi tin là không miễn phí với một người tìm kiếm đang xác thực người gửi để tìm kiếm sự thật ở bất cứ nơi nào nó dẫn họ đến, nhưng đúng hơn là một nhiệm vụ để đáp ứng các mục đích và mục tiêu cá nhân của ông ta được minh chứng bằng sự vận động chính trị của ông ta và tầm ảnh hưởng với toà án Nhật Bản. Ví dụ khi ông ta trở về Nhật Bản từ Trung Quốc với giáo điều Tientai / Thiên Thai của ông, Saicho mất cảnh giác bởi vì tòa án đã có nhiều quan tâm đến niềm tin huyền bí mà không chú ý đáng kể cho phong trào này của Trung Quốc. Sau đó, ông sửa đổi cách tiếp cận của mình để bao gồm nhiều hơn một sự nhấn mạnh bí truyền giáo lý của ngài mà theo thời gian tiếp tục phát triển với giáo phái này để đáp ứng ý tưởng bất chợt của giới quý tộc trong việc duy trì quyền lực và tầm ảnh hưởng, thậm chí đến thời điểm đó đã có một cuộc cạnh tranh cho sự bảo trợ thông qua cuộc đấu tranh giữa các Shingon Tomitsu và trường học Hosso (Pháp Tướng Tông) để đạt được sự phong phú trong việc kiểm soát các bí mật của những nghi lễ và giáo lý. Ngoài ra các nhà quý tộc tìm cách kiểm soát những loài nghi lễ cũng bằng cách hạn chế dân thường và phụ nữ có được những vị trí quyền lực thứ mà dường như đối kháng có tính trực quan để các khách hàng tiềm năng của tất cả mọi người có được sự giác ngộ hay vị trí đức Phật trong độ tuổi và thể xác hiện tại. Dù sao sự đồng thời này đang được tiến hành khi Ennin và Enchin đang dai dẳng tìm kiếm những nghi lễ tốt nhất bằng cách đi qua Trung Quốc để đảm bảo có thêm thông tin, nhưng những người khác sau này như Ryogen đã thay đổi hoặc áp dụng chúng dựa trên các quy định và nhu cầu phát triển các nghi lễ khác của riêng mình. Do đó cuộc ẩu đả này tiếp tục cho đến khi trường học của Sanmon Jimon và Ennin của Enchin chiến đấu với nhau dẫn đến đổ máu và đốt ngôi đền của họ. Thậm chí ngày nay, phong trào dạy Kinh Phật một cách phổ quát được tách biệt giữa các nghi lễ và học thuyết và được chia thành ít nhất 20 giáo phái Tendai khác nhau. Trong phân tích cuối cùng, những gì có nghĩa là đoàn kết đã được chia tách ra.

Hơn nữa sự thích ứng này được chuyển một lần nữa khi Dengyo bắt đầu mất khoảng một nửa số môn đệ của mình – những người đào thoát sang các dòng tu khác hoặc trở về nhà. Vì vậy ông đã cố gắng sử dụng ảnh hưởng chính trị của mình với tòa án để giữ lại những người theo ông trong một hình thức tôn sùng bị cô lập bởi các cải cách của hệ thống giáo dục kỷ luật tu viện và các thủ tục phối, trong đó họ này vẫn giữ sự tách biệt trong phạm vi tu viện trên núi Hiei cho một khoảng thời gian 12 năm. Hơn nữa, ông đã viện đến để viết một số tác phẩm lớn của ông trong việc bảo vệ Tendai và cho rằng tất cả mọi người có thể đạt được một vị trí Đức Phật trong đời qua Tendai và thực hành bí truyền. Việc làm chủ yếu của Saicho là bút chiến trong cố gắng để chứng minh Tendai thuyết và thực hành là vượt trội so với các trường học Phật giáo Nhật Bản khác trong một sự chọn lọc và lựa chọn một xu hướng đó là bao gồm trong nhiều điều khi bác bỏ học thuyết khác như trường Hosso và Nara Phật giáo. Những giáo lý và thực hành được tiếp tục thay đổi khi các nhà sư Nhật Bản, những người như Saicho, sửa đổi qua những bài bình luận của mình theo mối quan tâm cá nhân và quan điểm của họ, bởi đôi khi lấy ra khỏi bối cảnh kinh điển cho phù hợp với mục đích của mình bằng cách đẩy phong trào này theo một hướng mới.

Như vậy toàn bộ chuyển đổi mô hình này không phải là do sự theo đuổi chân lý hay giác ngộ mà là những gì đang hấp dẫn đối với triều đình trong việc thu hút các nhà quý tộc và hoàng gia cùng với lợi ích cá nhân của họ.

Một sự khác biệt với phong trào này là sự vi phạm các giá trị cơ bản của triết học Phật giáo theo phương pháp mềm trong việc giữ gìn sự hài hòa và hòa bình với những người khác thông qua lòng từ bi, khoan dung, thụ động và dịu dàng đó là sự thoái hóa các hồ sơ lịch sử của phong trào đẫm máu và bạo lực này, trong đó thậm chí còn có các nhà sư chiến binh, những người không kể đến để hòa giải và để bảo vệ và chiến đấu vì lợi ích đền thờ.

Trái lại, Đức Phật dạy con đường trung đạo bằng cách tránh những thái cực trong tham chiếu đến bốn chân lý cao quý của thế gian ngừng sự ràng buộc và mong muốn, nhưng hành động của họ đã vi phạm những nguyên tắc này bởi những tư tưởng chính trị và thúc đẩy thông qua việc tham gia vào các hoạt động phi đạo đức của đặc quyền đạt được, quyền lực, uy tín, lợi ích tài chính và các lĩnh vực mà làm cho họ không thương tiếc chống lại các anh em Phật giáo của họ.

Quay nhìn lại tất cả điều này, Saicho dạy rằng mọi tín hữu nên tìm cách tự hoàn thiện và hành động vì lợi ích của những người khác đó là biểu hiện của “Bồ tát lý tưởng” trong cuộc sống bên ngoài của họ. Tuy nhiên, tôi thấy không có bằng chứng về việc này dựa trên bối cảnh lịch sử của phong trào này. Bạn có thể nói nó cũng không phải là cách của bây giờ và mà đó là quá khứ, nhưng cấu trúc hiện tại sẽ tốt như thế nào nếu nó có một nền tảng bị lỗi là được xây dựng trên nền tảng của sự vô đạo đức? Sự xuất phát cơ bản này từ Phật giáo chính thống có mang bản chất của sự thật hay không? Ngoài ra, nếu những người sáng lập ban đầu đã không thể có được những tiêu chuẩn đạo đức thì có hi vọng nào cho những người đang hành nghề thông thường? Tóm lại tôi thấy một sự thiếu sót về bằng chứng và sự phù hợp giữa hành động của mình và báo cáo về tín lý.

Trong kết luận Saicho tin rằng khoa tôn giáo tại Nhật Bản đã trưởng thành trong Phật tử và họ đã sẵn sàng để tiến tới việc giảng dạy hoàn hảo, Engyo, của trường Tendai. Tuy nhiên, dựa trên nghiên cứu của tôi, tôi thấy lý lẽ của mình không phù hợp nội tại. Ngoài ra, ông ta nghĩ rằng ông ta sống vào cuối thời kỳ Phật Pháp ngụy tạo, Zomatsu, được mô tả như là một thời đại trong đó có nhiều nhà sư tham nhũng và tham lam trong nhưng phong trào của ông , điều này là sự mô tả mang tính tiên đoán trước và tự thực hiện theo vị trí triết lý này. Cuối cùng liệu rằng lời kêu gọi Saicho về sự hoàn hảo có trùng khớp với thực tế của cuộc sống cá nhân của riêng bạn? Đặc biệt là khi nó liên quan đến tình trạng hiện tại của bạn để đạt được giác ngộ hay vị trí Đức Phật trong cuộc sống này, Sokushin Jobutsu?

Cũng như là một mặt lưu ý những gì tôi thấy là không thể hòa giải văn hóa dân gian và mê tín dị đoan của niềm tin phiếm thần khi dạy rằng Phật là nội tại để tất cả mọi thứ bao gồm cả những sinh vật có sự sống và những đồ vật vô tri vô giác như kiến​​, dế, núi, sông, cỏ cây, rằng Kinh Phật chỉ là một dấu hiệu tạm thời như Đức Phật thực sự là phàm nhân hoặc giới phi thường. Tuy nhiên, sẽ trở lại câu hỏi trước đây của tôi nếu bạn là một bậc giác ngộ thì sau đó các bằng chứng thu được của Phật như là dấu hiệu của cuộc sống của bạn là gì? Có lẽ toàn bộ khái niệm này như là thần thoại, là câu chuyện hư cấu nói rằng Bồ Đề Đạt Ma Trung Quốc sẽ được bí ẩn tái sinh tại Nhật Bản hoặc có lẽ là sai lầm là đệ tử Saicho của Kojo người tuyên bố Shotoku là một hóa thân của Nanyue Huisi khi Shotoku được sinh ra trước khi Huisi chết.

Cuối cùng tôn giáo này thiếu sự mạch lạc khi đi vay mượn các ý tưởng hỗn tạp từ các nhóm khác và như vậy làm thế nào bạn có thể tự tin rằng phong trào này đã thực sự đồng hóa tất cả các học thuyết cần thiết? Ngoài ra nếu Thiên Thai là tiêu chuẩn hiện tại thì dựa trên xu hướng trước đây của nó thay đổi theo thời gian thì cáigì sẽ bảo vệ, bảo lãnh đạo này từ biến đổi và phân cấp trong việc chuyển đổi sự xuất hiện kháng cáo triết học của các thế hệ tương lai như thích nghi đến sự thay đổi cái nhìn bao quát của nội tâm về chân trời tiếp theo của niềm tin tôn giáo? Nếu lý thuyết và thực hành có thể được sửa đổi và lỗi thời thì có vẻ không phù hợp khi mà cả hai người nói rằng hiện nay nó là một giáo lý hoàn hảo và thì sửa đổi sau đó và vẫn giữ nó như là thành phần tinh túy của sự thật. Điều này để nói rằng các khía cạnh thiết yếu của sự thật không cố định và là chủ quan, nhưng nhu cầu của chúng ta không chỉ ra thực tế của sự thật mà chúng ta phù hợp với nó chứ không phải ngược lại. Khả năng thích nghi có thể được xem như là một chiến lược cứu rỗi cho sự thay đổi văn hóa, nhưng điều này không đòi hỏi bản chất của sự thật thứ nằm ngoài ranh giới tạm thời về thời gian và không gian như được thiết lập vĩnh viễn. Chúng ta không nhìn thấy sự thay đổi của một số các quy luật tự nhiên hoặc được chế tác theo cách này vì bây giờ họ là một sự tương tự điển hình khi họ đã có trong quá khứ hay tương lai và chỉ bởi vì chúng ta thấy phương pháp đối phó với ảnh hưởng của chúng không loại bỏ áp đặt của họ sự hiện diện và ảnh hưởng trên thực tế. Phong trào này đã sử dụng chủ nghĩa thực dụng hay “thứ làm việc” như một que đo cho những gì là nhất thiết phải đúng, nhưng sự thật không phụ thuộc vào chúng ta, mà ngoài tầm kiểm soát của chúng ta như là một hằng số cố định. Mối quan tâm của chúng ta nên giống như là một người thăm dò đích thực của chân lý, không cố gắng để làm cho bụi bẩn bám vào vàng mà là tìm kiếm nguyên tố hiếm này trong khu vực có thể nằm ngoài khu vực tìm kiếm ngay lập tức về kinh nghiệm và văn hóa của chúng ta. Ngoài ra, về cơ bản chúng ta không cần khái niệm về sự thật mà chỉ để đáp ứng mong muốn của chúng ta, là đúng về những trải nghiệm tinh thần của chúng ta bởi vì sự thật không phải phụ thuộc vào cảm xúc hoặc nhu cầu cá nhân- thứ có thể dẫn chúng ta lạc lối bởi sự phản bội và lừa dối của trái tim. Vì vậy, tôi sẽ khuyến khích bạn nhìn vào một phong trào thay thế mà đã có một thế giới rộng lớn và tác động phổ quát không phân biệt ranh giới chính trị-xã hội và là sự kết hợp của tất cả nhân loại.

Dựa trên những bằng chứng về thế giới quan Kitô giáo của Chúa Giêsu không phải là kinh Pháp Hoa thống nhất tất cả các bộ lạc, ngôn ngữ và quốc gia dưới ngọn cờ của một đường dẫn trực tiếp, Jikido, của ơn cứu độ mà Chúa Giêsu là cách duy nhất. Một trong những cách đáng tin này có thể được xác nhận như chúng ta thấy thực tế này từ nhiều góc độ toàn cầu như hàng triệu sinh mạng đã được thay đổi bao gồm cả riêng tôi.

Bài làm chứng của tôi về Chúa Giê-xu
www.cbn.com/700club/features/Amazing/

Cuối cùng lịch sử của phong trào này và lãnh đạo của nó đang gây tranh cãi và liệu bạn có sẵn sàng để cuộc sống của bạn tin tưởng dựa vào tổ chức này với khả năng gây hại đối với tinh thần của bạn không? Ngoài ra vào cuối ngày bạn sẽ làm gì với cảm giác tội lỗi của bạn? Sự hiện diện của nó nên có một sự thức tỉnh rằng có một cái gì đó chắc chắn sai trong trái tim của bạn khi tụng kinh Pháp Hoa vào buổi sáng và Phật vào ban đêm.

Để đưa điều này đến kết thúc tôi phải xin lỗi nếu có vẻ như tôi đã đưa ra một đánh giá không cân bằng hoặc khắc nghiệt cho phong trào này cũng như tôi không làm điều gì với mục đích gây hại hay làm tổn thương những độc giả đáng kính đã đọc nội dung của bài này. Mục đích của tôi chỉ đơn giản là làm cho bạn nhận thức được những vấn đề cơ bản của phong trào này bằng cách phơi bày sự giả dối của nó và cung cấp cho bạn cơ hội khác để tìm kiếm sự hoàn bị về tinh thần. Người bạn của tôi trong lời kêu gọi của tôi có thể đảm bảo với bạn rằng động cơ của tôi là vị tha và tất cả tôi yêu cầu bạn chỉ đơn giản là phải cởi mở và tiếp nhận những khả năng khác và cầu nguyện với Thiên Chúa để Chúa Giêsu tiết lộ cho bạn điều này để giao phó cuộc sống của bạn với Ngài. Đức Chúa Trời ban phước lành cho bạn.

 

 

Làm thế nào để có mối tương giao với Đức Chúa Trời

 

Liên kết

Tài nguyên củaThiên Thai tông

Tendai

 

 

Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.13, pgs.9074-9080, Paul Groner
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.2, pgs.993-996, Bernard Faure
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.4, pgs.2781-2782, Allan G. Grapard
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.7, pgs.4779-4794, Joseph M. Kitagawa, Gary L. Ebersole
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.12, pgs.8029-8031, Paul Groner
Religions of the world: a comprehensive encyclopedia of beliefs and practices/ J. Gordon Melton, Martin Baumann, editors; Todd M. Johnson, World Religious Statistics; Donald Wiebe, Introduction-2nd ed., Copyright 2010 by ABC-CLIO, LLC. Reproduced with permission of ABC-CLIO, Santa Barbara, CA.

Tài nguyên củaThiên Thai tông

Sunday, October 12th, 2014

Bốn Định Luật Thuộc Linh

www.4laws.com/laws/vietnamese/default.html

 

Phim Cuộc Đời Chúa Giê-xu

jesusfilmmedia.org/video/1_3887-jf-0-0

 

Tân Ước/Kinh Thánh

 

Nghe đọc Kinh Thánh

www.joshuaproject.net/nt-audio-player.php?rol3=vie

Tịnh độ tông

Sunday, October 12th, 2014

Tịnh độ tông dưới các hình thức khác nhau có lẽ có nguồn gốc từ Ấn Độ. Nó được biết đến với văn hóa dân gian và mê tín dị đoan của các nhân vật tôn giáo được mô tả trong một bối cảnh thần thoại tạo thành 330 triệu vị thần. Một trong những câu chuyện đằng sau phong trào này là nhân vật trong truyền thuyết, vua Dharmakara, hoặc dưới các tên khác như Phật A Di Đà, A Di Đà hoặc Omito người được cho là đã được nghiên cứu trong hàng triệu năm như một tu sĩ là không có cơ sở lịch sử và là một câu chuyện hư cấu trong bối cảnh huyền thoại mù quáng.

Một sự mâu thuẫn đáng kinh ngạc với đặc điểm của ông trong thời đại này đó là ông được là độc quyền thờ phụng bởi nhiều người mặc dù trong kinh Đại thừa sơ khai không chỉ có một mình ông được thờ phựng bởi vì ông là một trong số rất nhiều vị Phật khác.

Hơn nữa một trong những mục tiêu của một Tịnh Độ tông là được tái sinh trong thiên đường phía tây của Tịnh Độ A Di Đà của Bliss, được gọi là Cực Lạc, trong việc thực hiện lời thề thứ 18 của Đức Phật Di Đà. Cách thức bắt đầu của Tịnh độ là được sinh ra từ một bông hoa sen siêu nhiên khác với các giáo phái và phụ giáo phái khác nhau.

Yêu cầu theo lời thề nguyên thủy đó là để kêu gọi tên của Phật Di Đà mười lần đó là miễn là bạn không phạm phải năm hành vi phạm tội nghiêm trọng nhất và lạm dụng quyền của Phật Pháp.Tuy nhiên, có vẻ như thông tin mâu thuẫn trong kinh còn bao gồm các hành động xứng đáng như là một điều kiện tiên quyết để đi vào cõi Tịnh Độ mà có lẽ là lý do cho sự nhầm lẫn của những quan điểm khác nhau. Một trong những sự tu tập của Phật tử Tịnh Độ là kỹ thuật tưởng tượng như mô tả trong Kinh Quán Vô Lượng Thọ có nói về mười ba quán tưởng tiến bộ để đạt được các cấp độ khác nhau của sự tái sinh trong cõi Tịnh Độ.Một trong những điểm nhấn quan trọng trong việc tu tập này là tập trung vào hình ảnh của Phật, mà nếu hình ảnh vốn có giá trị hay ý nghĩa thì làm sao có thể một được thực sự hưởng lợi khi các biểu tượng chỉ là những điều hư không của sự tưởng tượng hay sáng tạo nghệ thuật của ai đó? Hơn nữa không ai thực sự biết được nếu ông ta thực sự tồn tại chứ chưa nói nhận ra ông trông như thế nào và bằng cách hình dung về tác phẩm mang tính hình tượng nghệ thuật cùng với Bồ Tát viên của ông và Tịnh Độ hoàn toàn là trí tưởng tượng chứ không phải là một phương tiện của sự giác ngộ. Tương tự như một kinh nghiệm thị giác có vấn đề xoay quanh những vị Bồ Tát, Quán Thế Âm và Đại Thế Chí, những người mà nếu một cá nhân có thể phân biệt sự xuất hiện của họ tại thời điểm của cái chết là một dấu hiệu chào đón đến người chết nhưng nếu thay vì vậy, một người có thể thấy được chư Phật hay Bồ Tát thì họ bị bỏ qua như những linh hồn xấu những người đang ngụy trang mình để cố gắng để ngăn chặn con người xâm nhập vào Tịnh Độ. Câu hỏi của tôi là làm thế nào để họ biết làm thế nào để xác định một cách chính xác hoặc xác nhận bất kỳ các nhân vật mà họ không biết đến vì họ có thể là các linh hồn lừa dối?

Dù sao một trong những biểu hiện chính của tín ngưỡng Tịnh Độ (Jingtu / Jodo) được thể hiện bằng câu thần chú thể hiện sự kính trọng với Đức Phật A Di Đà được gọi là “Nam Mô A Di Đà Phật / nam mô A di đà phật / nam mô A Di Đa Butsu” cái mà đối với một số người được cho là đạt được thành tích vĩ đại cho các tín đồ. Điều này đã được sửa đổi sau đó bởi Thân Loan là một trong những đệ tử Pháp Nhiên và là cha đẻ của Tịnh độ chân tông hay Shin, người rút gọn các tập quán truyền thống của hoạt động Tịnh độ và chú trọng hơn vào niềm tin vào lời thề thoát khỏi những ảnh hưởng gia trưởng của Genshin, Shantao, Honen và các cách đọc và thiền định mang tính nghi thức của họ. Vì vậy, ý tưởng niệm Phật / Niệm Phật của Thân Loan mang nặng lòng biết ơn và tôn trọng hơn là bất kỳ loại công đức nào như một phản ứng phản động đối với jiriki hoặc tự lực / nỗ lực.

Trớ trêu thay Honen lên án và chối bỏ đệ tử Kosai vì học thuyết của ông về “một sự kêu gọi” như là dị giáo nhưng tôi tự hỏi ông có suy nghĩ gì về giáo lý ngắn gọn này của Thân Loan?

Các nhóm khác có khái niệm về sự hát / thiền đến một cấp độ hoàn toàn mới về chánh niệm của Phật với lòng nhiệt thành tôn giáo nhưng được áp dụng sai. Những sự tu tập này liên quan đến việc sử dụng tràng hạt để tập trung vào số lần thần chú này được nói cho dù đó là 50.000 hay 500.000 lần trong ngày. Một số giáo phái thậm chí thiết lập thời gian cụ thể trong ngày để lặp đi lặp lại câu thần chú này kết hợp với cử chỉ cúi chào. Những người khác đặt trọng tâm trong thời gian quan trọng của thần chú như thời điểm đứng trước cái chết. Trong khi một số khác chỉ đơn giản tin rằng bạn chỉ cần nói một lần.

Vậy con người nên tin vào cái gì với quá nhiều nhóm như mà không phải ai cũng có thể đúng và có lẽ nếu sự thật được biết đến có lẽ không ai trong số họ là đúng.

Hơn nữa sự đơn giản của quá trình này củaThân Loan có thể là một nỗ lực để đảm bảo rằng các mục tiêu của Phật A Di Đà như cứu rỗi tất cả các linh hồn có thể được thực hiện đầy đủ hơn và có thể đạt được đối với những người sẽ chấp nhận sự tu tập này. Vì vậy, có lẽ đó là một cách để điều khiển chương trình Tịnh Độ theo một cách thực tế hoặc thực dụng để đạt được một sự áp dụng tốt hơn và chấp nhận như là một cách dễ dàng mặc dù loại thích nghi này không phải là chính thống đối với nguồn gốc của nó không đòi hỏi phải thật; như là một phương tiện để biện minh cho các sự kết thúc của việc cứu rỗi tất cả các linh hồn bằng cách đưa con người đến với con đường nhanh nhất đến với thiên đường. Phương pháp của thiền định và sự cầu kinh là trọng tâm của động lực của sự tín ngưỡng Tịnh độ và loại hình đơn giản này đặt nó trong một liên kết khác ngoài niềm tin và sự tu tập truyền thống như là được giảm bớt trong tất cả các giáo huấn của Đại Phương Đẳng Đà-la-ni Kinh, Quán Thế Âm quán kinh / Quan Âm / Kanmuryojukyo / Quán Vô Lượng Thọ kinh/ Kinh Vô lượng thọ Phật đại bản / vô lượng thọ kinh / Kinh Đại Vô Lượng Thọ và Kinh Vô lượng thọ Phật tiểu bản / Kinh Omitofo / A di đà kyo.

Điều dẫn tôi đến quan điểm tiếp theo của tôi là có hay không những văn bản, mặc dù khá cổ xưa, thực sự nguyên bản vì kinh dài và ngắn đã không tồn tại trong các tác phẩm tiếng Phạn nguyên thủy của họ. Dường như có khả năng rằng người ta đã mở ra cánh cửa cho những ảnh hưởng và sự hòa hợp hoặc đa nguyên của tín ngưỡng khác khi các văn bản này được dịch sang tiếng Trung Quốc.Lý do cho điều này là do mối quan hệ chặt chẽ của phong trào này với các nhóm tôn giáo khác như Thiền Trung Hoa và trường Thiên Thai / Thiên Thai, cũng như các giáo phái Shingon của Nhật Bản, mà tất cả đều có thành phần Tịnh độ mạnh đối với sự tu tập và niềm tin của họ. Ngoài ra một trong những người sáng lập ban đầu của phong trào này là Tanluan là một người Đạo giáo / Đạo giáo, trong đó có vẻ như ông đã mượn ý tưởng như thiên đường trên mặt đất cư trú ở phía tây cùng với lời cầu kinh lặp đi lặp lại của các tên bí truyền của các vị thần và sự hình dung của sinh vật siêu nhiên. Rất có thể là Tịnh Độ không phải là quá tinh khiết hoặc xác thực vì nó có rất nhiều sự tương đồng giữa các tôn giáo văn hoá khác. Hơn nữa ở Trung Quốc có hình thức nghi lễ khác của sự tu tập như các câu niệm thần chú, lễ sám hối và việc lành chúng được kết hợp với việc tuân thủ của phong trào này.

Dù sao có những vấn đề khác như vấn đề tín ngưỡng cổ xưa và trước khoa học như giả định rằng các đỉnh đầu của người chết là nơi cuối cùng bị lạnh đối với những người đang bước vào Tịnh. Tuy nhiên, điều này có thể được giải thích tốt nhất từ một quan điểm y tế không liên quan đến bất kỳ loại ý nghĩa tâm linh nào và ngược lại liệu nó có thể được chứng minh tương tự rằng những người không tuân thủ giáo lý Tịnh độ đang trải qua một loại khác nhau của các hiện tượng?

Một sai lầm với hệ thống niềm tin này là những người khởi hành đến Tịnh để lại di vật, xá lợi sau khi hỏa táng họ cái giống như những tưởng tượng thời thơ ấu của ông già Noel để lại đằng sau những món quà và nàng tiên răng người giữ tiền ở dưới gối của chúng ta vào ban đêm trong khi chúng ta ngủ. Đây là loại điều mà những người của một xã hội hiện đại nên nhận ra là bất thường trong ánh sáng của thực tế.

Một thành phần khác đối với trung tâm tư tưởng này là khái niệm Mạt pháp hoặc mafo trong đó chúng ta đang sống trong một thời đại thoái hóa đến nỗi không thể đạt được sự giác ngộ. Những người ủng hộ quan điểm này như là Tanluan, Daochuo và Shantao dựa trên những phát hiện của họ về các sự kiện đương thời và kiến thức / sự sâu sắc của kinh nghiệm khi nhìn thấy thời đại của họ như đang sắp đến giai đoạn cuối cùng của học thuyết vì họ nhận ra ảnh hưởng xấu đối với xã hội như hành vi vô đạo đức của con người, sự thoái hóa của giáo sĩ và sự độc tài của chính phủ trong đó bao gồm chiến tranh, thiên tai, tham nhũng của Tăng đoàn. Tuy nhiên, bằng chứng nào trước đây cho thấy bản chất con người nói chung đã từng có khả năng đạt được một trạng thái hoàn toàn nguyên sơ như để đạt được sự hoàn thiện đạo đức?

Dù sao vấn đề khác mà tôi tìm thấy gây tranh cãi là những chủ đề liên quan đến tái sinh / sinh tử và nghiệp chướng và tôi đã viết một bài về các chủ đề này từ một quan điểm Hindu nhưng nó có thể khiến bạn quan tâm đến đến việc tìm hiểu là có hay không có bất kỳ sự phản đối phổ biến với cái mà tôi đã viết liên quan đến các khái niệm được coi là phù hợp với triết học hay tư tưởng Phật giáo. Ngoài ra tôi bao gồm một liên kết về những người đã trải qua kinh nghiệm cận chết trong đó mô tả những người đã được tiếp xúc với giây lát sau cuộc sống.

jesusandjews.com/wordpress/2010/02/16/hinduism-and-reincarnation/
www.youtube.com/watch?v=vQ8TEGMj-jc&feature=player_embedded

Tiếp theo có một số vấn đề triết học hay câu hỏi mà tôi có với phong trào này như sự tối nghĩa của kinh Phật cùng với quan điểm mâu thuẫn của nó giữa ba bộ kinh trong nỗ lực để hòa giải sự căng thẳng giữa đức tin và việc làm. Nói cách khác làm thế nào một người có thể yên tâm dù có hoặc không có đủ công đức và sự tận tâm hoặc đủ đức tin để nhập vào Tây phương Tịnh độ? Bằng chứng nào về việc có một thực tế có thể đạt được đối với sự thật này hoặc làm thế nào nó có thể đo lường và xác định được ngay?
Đối với những người đã đơn giản hóa quá trình chỉ bằng đức tin mà thôi; đến mức độ đức tin đó là hoàn toàn xác định được bằng các lựa chọn của Đức Phật Di Đà không liên quan đến bất kỳ sự tự nỗ lực hay sự tham gia của con người và nó sẽ dẫn đến câu hỏi vậy thì tại sao không phải tất cả mọi người đều là tín đồ của Amitabah vì ông cứu rỗi tất cả chúng sinh?

Ngoài ra kể từ khi phong trào đức tin của phải Tịnh độ chân tông trải qua một sự thoái hóa như vậy về nguyên lý thỏa hiệp của nó, sau đó điều gì sẽ giữ họ khỏi thử tất cả các cách để ôm ấp một phổ quát trong đó tuyên bố tất cả chúng sinh tái sinh nhờ chương trình có hiệu quả của lời thề của Amitabah, trong đó áp dụng nó vô điều kiện cho tất cả các linh hồn bằng cách tuyên bố tất cả mọi người giác ngộ. Điều này sẽ đặc biệt có lợi cho những người thiếu hiểu biết hoặc không có bất kỳ kiến thức về Amidism. Nó dấy lên câu hỏi tại sao con đường dễ dàng này đã không thu được nhiều thành công hơn vì đa số người Nhật không theo Di Đà trong đó họ đang ngày càng tham gia nhiều hơn trong các hiện tượng sùng bái ở Nhật gọi là các tôn giáo Shin Shinkyo. Tương tự như vậy nếu mục đích của Phật A Di Đà là để cứu rỗi tất cả chúng sinh thì tại sao lại nó lại có một số lượng tương đối ít các tín hữu từ góc độ thế giới không giống như những gì bạn thấy trong Kitô giáo?

Cũng liên quan đến ý tưởng Mạt pháp trong đó xác định tất cả cá nhân vốn đã ác; làm thế nào họ có khả năng như được thúc đẩy để lựa chọn tốt vì bản chất của họ vẫn không thay đổi cho đến khi họ đạt được Cực Lạc? Hơn nữa đối với những người tin rằng họ có thể được tái sinh bây giờ thì tại sao họ sẽ phải tiếp tục phải chịu luân hồi trải qua phần còn lại của cuộc sống của họ trong đau khổ và cái chết tiếp theo? Tại sao họ không được trực tiếp dịch hoặc dẫn tới Tây Phương Tịnh Độ? Hơn nữa tại sao một người mà luôn tôn trọng niềm tin này vẫn phải trải qua cảm giác tội lỗi và xấu hổ nếu điều này là một thực tế hiện nay? Ngoài ra làm thế nào để biết liệu họ có chịu ảnh hưởng của quyết định cá nhân của họ về đức tin khi đặt cạnh với lời kêu gọi có giá trị hoặc quà tặng của đức tin như phân phối bởi A Di Đà để đảm bảo tái sinh?

Cuối cùng tôi nghĩ rằng có một số khía cạnh tích cực của tổ chức tôn giáo này như đánh giá của họ về các sai lầm của nhân loại và thực tế của sự độc ác và tội lỗi trong xã hội của chúng ta như công nhận sự đồi bại đạo đức của bản chất con người. Điều tôi muốn hỏi trước tiên đó là Những người mà họ đang đặt niềm tin vào như là Đấng Cứu Thế trong việc tái sinh và niết bàn được cho rằng không có tài liệu tham khảo lịch sử đáng tin cậy hoặc chứng thực của lịch sử liên quan đến sự tồn tại của bên ngoài của các văn bản tôn giáo.

Mặc dù tôi nghĩ rằng có một số vấn đề với các giáo phái Shin vì nó không đại diện cho niềm tin chính thống tu tập Tịnh Độ nhưng nó là phù hợp hơn với ý tưởng Mạt pháp như nó nhận ra sự bất lực của nhân loại để đạt được một cái gì đó mà họ đang thiếu và đang cần các hỗ trợ của một người có quyền lực hoặc Tariki. Tuy nhiên đối với Jodo Shinshu để hạn chế niềm tin của họ để có đúng đức tin của A di đà mà không làm cho họ miễn dịch hoặc không có khả năng chịu trách nhiệm về mặt đạo đức trong đời sống hiện tại này, nếu không pháp luật của con người sẽ không có sự liên quan và từ nhân đạo sẽ không thích hợp với định nghĩa con người.Mặc dù nhân loại có những hạn chế về đạo đức nhưng nó không giải phóng chúng ta khỏi trách nhiệm và cũng không cung cấp cho chúng ta sự cho phép hoặc quyền được trái luật vì công việc là một phần cần thiết của cuộc sống mà chúng ta có thể không hoàn toàn tách ra khỏi đó.

Trong khi đức tin là một sự nhấn mạnh trong trường học Tịnh Độ chân tông nhưng một số nhóm khác nhận ra rằng cùng với sự xác quyết của A Di Đà trong phòng xưng tội của họ cái cũng cần theo các hành động cố ý của họ để bổ sung âm thanh phát ra của họ như một phản ứng đích thực của công việc thông qua hành động sùng kính / thờ phụng nhằm chứng minh họ không chỉ đơn thuần là tham gia một cách tiếp cận ảm đạm đối với đạo đức vì điều đó sẽ là vô trách nhiệm và dựa vào thuyết định mệnh bằng cách chối bỏ của thân phận con người khỏi việc đối phó với tình trạng vô đạo đức hiện tại của mình. Tuy nhiên, tôi tự hỏi làm thế nào họ có khả năng đạt được hoặc xứng đáng một mức độ đủ của lòng sùng kính khi tình trạng xấu xa hiện tại của họ là nó vẫn bị mua chuộc bởi tội lỗi.

Một khái niệm về phép thản thể được giải thích chi tiết dưới sự giảng dạy của Tịnh Độ chân tông là nợ nần của sự xấu xa và nghiệp chướng có thể được chuyển đổi thành tốt điều này cơ bản là một sự vi phạm với luật không mâu thuẫn vì một người không thể vừa là ác và không ác. Tốt là luôn luôn tốt và cái ác luôn luôn là xấu xa và như hai cực đối lập của một nam châm mà đẩy nhau vì chúng có lực xuyên tâm đối lập.

Một vị trí đầy thách thức cho Jodo Shinshu là xóa các khoản nợ của họ về đạo đức thông qua quá trình của đức tin như trả nợ hết cho bên bị gây thương tích nhưng không làm gì để bảo đảm công lý của bên bị xúc phạm họ như là một nạn nhân của sự bất công tất nhiên trừ khi bạn sẽ đưa ra một lập luận rằng bạn bằng cách nào đó góp phần vào quả báo của họ.

Dù sao tôi cho rằng điều này sẽ là chỉ dẫn tốt cho cách nhìn của thế giới Kitô hữu khi họ cho rằng tình trạng khó xử của cái ác / tội lỗi trong đó mọi người đã phạm tội và thiếu mất sự vinh hiển của Thiên Chúa tuy nhiên vẫn có thể được thương xót và tha thứ qua việc hủy bỏ nợ đạo đức của chúng ta trong khi bình đẳng áp dụng các khái niệm về công lý cho mối quan hệ bất công này.

Sức mạnh giải thích và phạm vi của thế giới quan Ki tô giáo là tốt và có thể thoát khỏi cái ác mà kết quả trong cả công lý và lòng thương xót cái đã được cung cấp bằng các hành động cố ý của Đấng Cứu Thế Giêsu Kitô của chúng ta khi người đã chịu sự trừng phạt nhờ đó loại bỏ cảm giác tội lỗi và xấu hổ của chúng tôi khi chúng tôi cuối cùng cũng đã vi phạm và xúc phạm ý chí và bản chất của một Thiên Chúa thánh thiện.

Điều này không chỉ áp dụng theo chiều dọc mà con theo phạm vi chiều ngang như chúng ta được hướng dẫn để yêu hàng xóm của chúng ta như bản thân chúng ta trong đó có thể yêu cầu bồi thường trong trường hợp chúng ta đã làm điều sai trái khác. Điều này chỉ có thể được có thể thực hiện được không thông qua bản chất riêng của chúng ta cái đã bị thối nát mà chỉ khi chúng ta được sinh ra một lần nữa hoặc tái sinh ở đây và bây giờ. Do đó tội lỗi được xử lý hiệu quả không chỉ đơn thuần thông qua một tuyên bố về sự công bình mà nó áp dụng cho một thực tế vĩnh cửu nhưng thực tế là chúng ta đang được cứu rỗi khỏi thời đại tội lỗi này như là một sáng tạo mới hoặc một con người mới như Thiên Chúa đã thay đổi bản chất của chúng ta bằng cách cho nhân loại Thần Khí Thiên Chúa. Do đó đức tin được chứng minh bằng sự nỗ lực của giáo lý trong mang hoa trái của sự công bình. Điều này được khẳng định bằng chứng của cá nhân tôi và rất nhiều người khác, những người đã chấp nhận Thiên Chúa giáo và bạn có thể đọc về họ trong các liên kết mà tôi đã cung cấp.

Bài làm chứng của tôi về Chúa Giê-xu
www.cbn.com/700club/features/Amazing/

Như với Jodo Shinshu; đức tin cũng là một thành phần quan trọng sức sống cho Thiên Chúa giáo nhưng nó được thể hiện trong một nhân vật lịch sử người được kiểm chứng trên nhiều cấp độ. Thực tế của đức tin Kitô giáo không chỉ là một lời thú nhận hoặc một bí tích mà nó được chứng kiến ​​là một thực thể sống được sửa đổi và thay đổi bởi quyền năng của Thiên Chúa và được xác nhận là một đức tin phải tạo ra việc làm và trái lại một đức tin không tạo ra việc làm thì nó sẽ chết.

Kết luận, tôi phải nói rằng tôi hy vọng rằng tôi đã không xúc phạm bạn thông qua bài viết của tôi trong việc thể hiện mình quá mức với lời lẽ sắc sảo vì tôi sẽ không làm gì để tổn thương hoặc gây tổn hại cho người đọc của blog này. Thật sự tôi đang buộc phải chia sẻ đức tin của tôi với những người khác vì tôi đã từng phải đối mặt với những niềm tin sai lầm của riêng tôi và đối với tôi để bỏ qua trách nhiệm này đặc biệt là sau khi nhận được một kinh nghiệm mặc khải như vậy trong Chúa Kitô thì tôi sẽ được sống một cuộc sống dối trá và một hành động hận thù với người khác bằng cách không chia sẻ với họ tin tốt này.

Vì vậy, tôi xin lỗi nếu nó có vẻ như tôi đã quá sắc sảo, thiếu tôn trọng hoặc bảo thủ với một số nhận xét của tôi vì trên tất cả cái Tôi đang cố gắng làm chỉ đơn giản là thách thức các học viên phải suy nghĩ vượt ra ngoài ranh giới của hệ thống niềm tin của họ để đón nhận các cơ hội khác. Tóm lại tất cả những gì tôi hỏi bạn mình là dành cho bạn để được tiếp nhận, để nghiên cứu về Chúa Giêsu và chỉ đơn giản là cầu nguyện với Thiên Chúa theo cách của bạn để mặc khải Chúa Giêsu cho bạn theo một cách cá nhân và thực tế để tin vào Ngài.

Cuối cùng, mục đích của bài viết này không phải là để tranh luận về những người có quan điểm triết học tốt hơn nhưng đúng hơn đó là để có được các vấn đề của sự thật cho tất cả mọi người ở khắp mọi nơi. Khái niệm rằng tất cả các con đường đều dẫn về một hướng là không tồn tại trong thực tế cuộc sống huống hồ trong lĩnh vực tâm linh và khi thực hiện một nghiên cứu về so sánh tôn giáo nó trở nên rõ ràng rằng không có hòa giải hoặc hòa hợp giữa tất cả các quan điểm tôn giáo ngoại trừ việc nói rằng bản chất của con người là không tin tôn giáo.

Tuy nhiên khi lần đầu tiên tôi đọc về Tịnh tôi thấy rất nhiều điểm tương đồng là có một số khái niệm phổ biến đặc biệt là trong nhóm Jodo Shinshu và tôi muốn để lại cho bạn một số tài liệu tham khảo kinh điển bạn có thể đánh giá cao và chia sẻ.

Tương tự như Mạt pháp hoặc mafo Chúa Giêsu cũng nói về ngày tận thế
Phúc âm Matthew 24:3-14
3 Ngài đang ngồi trên núi ô-li-ve, môn đồ tới riêng cùng Ngài, và nói rằng: “Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế?”
4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy giữ, kẻo có kẻ dỗ dành các ngươi. 5 Vì nhiều người sẽ mạo danh ta đến mà nói rằng: Ta là Đấng Christ; và sẽ dỗ dành nhiều người. 6 Các ngươi sẽ nghe nói về giặc và tiếng đồn về giặc: hãy giữ mình, đừng bối rối, vì những sự ấy phải đến; song chưa là cuối cùng đâu. 7 Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; nhiều chỗ sẽ có đói kém và động đất. 8 Song mọi điều đó chỉ là đầu sự tai hại.
9 “Bấy giờ, người ta sẽ nộp các ngươi trong sự hoạn nạn và giết đi; các ngươi sẽ bị mọi dân ghen ghét vì danh ta. 10 Khi ấy cũng có nhiều kẻ sẽ sa vào chước cám dỗ, phản nghịch nhau, và ghen ghét nhau, 11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dỗ dành lắm kẻ. 12 Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần, 13 Nhưng kẻ nào bền chí cho đến cuối cùng, thì sẽ được cứu. 14 Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.

Chúa Giêsu theo định nghĩa là ánh sáng vô cùng và vô hạn.
Phúc âm Gioan 1:4
4 Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người.

Phúc âm Gioan 8:12
12 Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.”

Chúa Giê su là con đường duy nhất
Công vụ các sứ đồ 4:12
12 Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.”

Chúa Giêsu qua sự công bình và công đức của ông đã tìm được cho chúng ta sự sống đời đời
2 Cô-rinh-tô 5:21
21 Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời.

Thư gửi tín hữu Rôma 5:19
19 Vì, như bởi sự không vâng phục của một người mà mọi người khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng một lẽ ấy, bởi sự vâng phục của một người mà mọi người khác sẽ đều thành ra công bình.

Thư gửi tín hữu Rôma 6:23
23 For the wages of sin is death, but the gift of God is eternal life in Christ Jesus our Lord. Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta.

Chúa Giêsu tuyên bố sẽ hy sinh mạng sống của mình
1 Phúc âm Gioan 3:16-17
16 Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.

Một người được cứu thoát khỏi hậu quả đời đời của tội lỗi và sự phán xét khi luyện tập đức tin và sự tin tưởng bằng cách gọi tên Chúa Giêsu ngoài sự tự lực hay nỗ lực của họ
Công vụ các sứ đồ 2:21
21 Và lại ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu.’

Ê-phê-sô 2:8-9
8 Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Ðức Chúa Trời— 9 Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.

Chúa Giêsu đưa ra một cách dễ dàng để tiếp cận đúng đắn với Thiên Chúa
Phúc âm Matthew 11:28-30
28 Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. 29 Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. 30 Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.

Thư gửi tín hữu Rôma 3:24-25
24 và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ. 25 là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy.

Tiềm năng của sự cứu rỗi cho tất cả
2Peter 3:9
9 Chúa không chậm trễ thực hiện lời hứa, như có kẻ cho là Người chậm trễ. Kỳ thực, Người kiên nhẫn đối với anh em, vì Người không muốn cho ai phải diệt vong, nhưng muốn cho mọi người đi tới chỗ ăn năn hối cải.

Chúng ta có thể được tái sinh bởi lòng thương xót của Thiên Chúa được xưng công bình bởi ân điển của người như là những người nhận sự sống đời đời
Ti-tô 3:3-7
3 Tại một thời điểm chúng ta đã ngu ngốc, không vâng lời, lừa dối và bị bắt làm nô lệ bởi tất cả các loại đam mê và vui thú. Chúng ta sống trong gian ác và ganh tị, bị thù ghét và ghen ghét lẫn nhau
. 4 Nhưng khi lòng tốt và tình yêu của Thiên Chúa Đấng Cứu Thế của chúng ta xuất hiện, 5 Ngài cứu chúng ta, không phải vì những việc công chính chúng ta đã làm, mà vì lòng thương xót của ngài. Ngài đã cứu chúng ta bằng cách gột rửa, tái sinh và đổi mới bởi Chúa Thánh Thần, 6 người mà ông đổ ra trên chúng ta hào phóng nhờ Đức Giêsu Kitô Đấng Cứu Thế của chúng ta, 7 do đó, đã được chứng minh bằng ân sủng của Người, chúng ta có thể trở thành những người thừa kế có niềm hy vọng của sự sống đời đời.

Phúc âm Gioan 3:3
3 Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng, “Ta cho ngươi biết sự thật, Nếu một người chẳng sinh ra lần nữa thì không thể thấy Thiên quốc.

Linh mục thiêng liêng cho các tín hữu
1Peter 2:9
9 Còn anh em, anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân thánh, dân riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những kỳ công của Người, Đấng đã gọi anh em ra khỏi miền u tối, vào nơi đầy ánh sáng diệu huyền.

Cuối cùng Chúa Giêsu giải phóng chúng ta khỏi đau khổ
Khải huyền 21:4
4 Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt họ. Sẽ có sự chết chóc hay thương tiếc hay sự khóc lóc hoặc đau đớn, cho trật tự cũ của những điều đã qua đời.”

Chúa Giêsu đã chuẩn bị cho chúng ta một thiên đường hạnh phúc
Phúc âm Gioan 14;2-3
Thầy đi để dọn chỗ cho các con. 3 và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó.

 

 

Làm thế nào để có mối tương giao với Đức Chúa Trời

 

Liên kết

Tài nguyên Tịnh độ tông

Pure Land Buddhism

 

 
AMG’s World Religions and Cults, AMG Publishers, Chattanooga, Tennessee
Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.1, pg.341, Amidism
Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.1, pg.343, Amitabha
Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.9, pg.807, Pure Land Buddhism
Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.10, pg.744, Shinran
Encyclopaedia Britannica,Inc., copyright 1993, Vol.15, pg.288, Buddhism
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.1, pgs.291-293, Erik Zurcher
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.2, pgs.1235-1241, John R. McRae
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.7, pgs.4933-4936, Hase Shoto
Encyclopedia of Religion Second Edition, copyright 2005 Thomson Gale a part of The Thomson Corporation, Lindsay Jones Editor in Chief, Vol.7, pgs.4937-4940, Fujiyoshi Jikai

Tài nguyên Tịnh độ tông

Sunday, October 12th, 2014

Bốn Định Luật Thuộc Linh

www.4laws.com/laws/vietnamese/default.html

 

Phim Cuộc Đời Chúa Giê-xu

jesusfilmmedia.org/video/1_3887-jf-0-0

 

Tân Ước/Kinh Thánh

 

Nghe đọc Kinh Thánh

www.joshuaproject.net/nt-audio-player.php?rol3=vie

Hòa Hảo

Sunday, October 12th, 2014

Phật giáo Hòa Hảo là một tín ngưỡng hiện đại tại Việt Nam được sáng lập bởi Huỳnh Phú Sổ

Để bắt đầu với một số vấn đề trong phong trào này như việc xác định bản thân họ là Phật giáo khi họ bỏ qua các giá trị Phật giáo truyền thống với lịch sử bạo lực trong quá khứ như là một lực lượng vũ trang với trọng tâm về dân tộc Việt Nam.
Nó cũng đề cao bản thân với tầm quan trọng của “bản ngã” làm cho nó trở thành một tín ngưỡng hoàn toàn khác hoặc bóp méo tư tưởng Phật giáo và triết học. Hơn nữa những gì tạo ra nó thậm chí còn vượt xa hơn các hình thức sớm nhất và đáng tin cậy nhất của Phật giáo chính thống. Đó là tín đồ để cầu nguyện và thờ phượng Đức Phật mặc dù bản thân Siddhartha Gautama là vô thần trong đức tin của Người và bằng sự thừa nhận của chính bản thân Người như một cá nhân được giác ngộ khi đang bị gỡ bỏ khỏi bất kỳ loại vai trò danh dự đối với thần thánh.

Có một số tranh cãi khác nhau với Phật Giáo Hòa Hảo hoặc PGHH là người lãnh đạo của họ được xem như một nhà tiên tri thực hiện một loạt các tiên đoán về tương lai chính trị của Việt nam, trong đó ông cho rằng “Ông vua thực sự” sẽ quay lại lãnh đạo Việt Nam trở về tự do và thịnh vượng và đây cũng là lí do lớn nhất tại sao Hòa Hảo đã có một lần ủng hộ ý tưởng của Marquis Cường để trở thành hoàng đế của họ nhưng điều này không bao giờ đến. Với những mong ước hiện nay về lời tiên tri này, họ đang chờ đợi hiện thân của Huỳnh Phú Sổ đến trái đất giống như Marquis mà không giống như mơ tưởng. Nói chung, đây là một chủ đề phổ biến của nhiều tôn giáo và tín ngưỡng mới khi có nhiều ý tưởng khải huyền hoặc một thế giới hoàng kim để tập hợp những người xung quanh có chung ý tưởng và một người hướng tới tương lai tươi sáng hơn mà không cần bất kỳ vật chất nào, hoặc nền tảng cho đức tin của họ

Một vấn đề bàn cãi là khi một nhóm tôn giáo nhỏ quá tin vào tuyên bố của bản thân mình để có câu trả lời cho sự thật tuyệt đối với một tư duy cục bộ hoặc không quan trọng trong một thế giới và vũ trụ to lớn thì đây phải là một lá cờ đỏ cảnh báo vì nó phủ nhận sự siêu nghiệm của Thiên Chúa như giới hạn một khoảng thời gian cụ thể đại diện cho một phần của mọi sự sống trong mọi thời đại. Vì vậy, phải phù hợp với bất kỳ cá nhân nào để có cái nhìn xa hơn về bản thân, cộng đồng và đất nước của họ để có được một kiến thức cao hơn với một ứng dụng phổ quát hơn đối với thực tế. Để làm được điều đó nếu không có thể hướng dẫn người ta phải chống chọi với những câu nói phát ngôn của việc tạo ra một vị thần của riêng họ mà thực sự chỉ có một vị thần của trí tưởng tượng của họ và như vậy có nghĩa là không có vị thần nào. Kết luận nếu chúng ta tìm thấy chính mình trung thành với chỉ một phần nhỏ của chúng ta về thế giới thì chúng ta chỉ có thể bị nhiễm một bệnh dịch của một tôn giáo bản địa hóa và bệnh này có thể điều trị bằng cách làm mờ các giác quan đối với việc có được một cách chữa cho một tình trạng khó xử tôn giáo như việc trở nên nhạy cảm với những người bán rong địa phương những người rao bán những phương thuốc lừa dối của họ.

Dù sao cũng có những yếu tố tâm lý khác nhau và những lợi ích khiến cho việc di chuyển trở nên hấp dẫn hay lôi cuốn để có được sự tham gia của cảm xúc và xã hội mà không cần xem xét đến những thực tế khách quan khác nhau. Để bắt đầu với việc nó được xem như là thứ tôn giáo của một người bình thường thay vì được xem là một giáo phái tinh hoa của các nhà sư khi tiếp cận thực tế để cứu độ tôn giáo. Tính toàn diện này là một cơ hội và cách thức kinh doanh để khiến tôn giáo dễ tiếp cận hơn đến với công chúng mà không cần sự cam kết về một sự đặt hàng hay sự nghiệp tại tu viện toàn thời gian. Vì vậy, về bản chất nó là một cách tiếp cận rất thực tế cho những người đang lao động và những người có gia đình – là những người có tốt nhất cả hai thế giới sùng kính tôn giáo trong khi vẫn duy trì một vị trí trong cuộc sống thế tục của họ mà không cần tất cả các nghi lễ cẩn thận khiến họ tốn thời gian và tiền bạc. Vì vậy, nó được thúc đẩy để đạt được một nhóm mục tiêu thông qua các phương tiện phổ biến hết sức trung thực để tìm ra một triết lý với sự khéo léo trong việc thích nghi với nhu cầu mà những người khác cảm thấy ngoài sự thật khách quan. Vì vậy, nó trở thành một cuộc hành hương tôn giáo mà không có bản đồ về con đường đúng đắn hay cung cấp một phương tiện để giúp đỡ người lái xe bình thường với hy vọng sẽ một điểm đến cuối cùng không có cơ sở

Hơn nữa, sẽ là tiến thoái lưỡng nan cho một cuộc hành trình như vậy khi họ tìm thấy một cái gì đó như thế này. Điều đó dường như chỉ là gãi ngứa cho họ với một hình thức chủ quan của sự khuây khỏa khi sở hữu một giải pháp điều trị duy nhất để chữa trị tổn thương và đau khổ của họ. Tuy nhiên nó trở nên bất chính và thủ đoạn khi họ được cung cấp một cảm giác về một đơn thuốc tốt khi không có bằng chứng để hỗ trợ chữa bệnh.

Các yếu tố khác làm phức tạp thêm cuộc khủng hoảng này hay sự ốm đau khiến nó lập nên nhóm hỗ trợ tín ngưỡng đối với ý định và khuyến khích, thông qua triết lý cùng khuynh hướng, trong việc đưa ra ảo ​​tưởng rằng họ là đặc biệt như một nhóm được lựa chọn của các cá nhân. Điều này giúp đáp ứng một bản sắc thông qua một hệ tư tưởng với mục tiêu chính của họ là an ninh và thoải mái khiến họ cảm thấy tốt hơn về bản thân và cuộc sống họ đang đi.

Sự nguy hiểm của bản thân các nhân chứng được khẳng định trong việc chia sẻ các mục tiêu chung và các ước mơ có nguy cơ sụp đổ khỏi tiếng nói thế giới bên ngoài thông qua việc lắng nghe có chọn lọc như chỉ chú ý đến những người nói cho chúng tôi biết những gì chúng tôi muốn nghe chứ không phải những thứ khiến chúng ta dễ nghi ngờ và sợ hãi. Phương pháp phòng thủ cho sự sống còn này có thể là một cơ chế đối phó trong cuộc sống nhưng không đòi hỏi tính trung thực của những điều kiện này.

Dù sao cũng phải đón nhận những tình trạng khó khăn như việc nhận ra rằng sự thật không phụ thuộc vào sở thích cá nhân hoặc sự lựa chọn và ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Nó hoạt động một mình nhiều như một số quy luật tự nhiên bất kể cho dù chúng ta chưa biết hoặc không tin họ. Vì vậy, một người tìm kiếm đích thực nên sẵn sàng đối mặt và đi theo các sự kiện và cho phép sự thật trở thành một phần của Khải Huyền khi dẫn mình đi đúng đường hoặc ngay cả khi nó đi theo chiều ngược lại chỗ bạn đang hoặc có ý định đi. Nói cách khác chúng ta không nên có quyền về đức tin của chúng ta mà những gì đúng đắn sẽ vạch ra con đường liên quan đến những gì chúng ta nghĩ.
Vì vậy, một điểm khởi đầu tốt sẽ chiếm một cái nhìn nghiêm trọng về các thông tin của một tổ chức và sau đó tìm kiếm động cơ thực sự tại sao bạn có thể tuân theo một khuôn khổ tôn giáo của tư tưởng. Bạn thậm chí có thể tự hỏi nếu bạn sẽ sẵn sàng để thay đổi nếu bạn biết bạn đã sai. Tôi nghĩ đây là một số bước sơ bộ trong việc nhận ra một hệ thống niềm tin giả dối.

Cuối cùng nhân loại vẫn nhận thức vô thức hoặc có ý thức được thực tế bậc nhất của Thiên Chúa thông qua la bàn đạo đức của tâm hồn và bằng phương tiện của trật tự được tạo ra trong việc dẫn đến sự tiết lộ chung về Thiên Chúa. Tuy nhiên những nhân chứng hay quá trình ​​này không bao giờ bỏ rơi chúng ta trong việc cho phép nhân loại phát triển biểu hiện tôn giáo ngẫu nhiên hoặc con đường như khi đặt Chúa trên dây xích. Kiến thức này được dự định là công cụ hướng dẫn chúng ta trên hành trình tiến đến sự tiết lộ về Thiên Chúa đầy đủ hơn bất kỳ sự tình cờ nào mà tôi nghĩ có thể được tóm tắt qua một cụm từ liên lục địa với chủ đề xuyên suốt “Chúa rất yêu thế giới”.

Điều này dẫn tôi đến điểm tiếp theo là thể hiện Thiên Chúa giáo như thế nào để bắt đầu như một tôn giáo Á châu và Đông Âu và làm thay đổi cảnh quan thế giới của chúng ta bằng cách chấp nhận nhiều nhóm người khi tiếp cận tất cả các bộ lạc và quốc gia thông qua một mối quan hệ hữu hình với Chúa Giêsu Kitô và Đấng Cứu Thế.

Vì vậy, tôi gửi cho bạn địa chỉ bản chứng nhận cá nhân của tôi và của những người khác – những người đã thay đổi hoàn toàn và chạm vào được cá nhân riêng tư thông qua mục vụ lớn lao của Chúa Giê su – người đã xóa bỏ hết tội lỗi và sự xấu hổ khỏi cuộc sống của chúng ta thông qua việc rửa tội và người đã gọi chúng ta nhận món quà cứu rỗi của Người thông qua lòng thương xót và ân sủng của Người. Những thừa nhận này là về sự tự do mà Chúa Kito đã mang lại cho chúng ta khi trả hết những khoản nợ mà chúng ta không thể trả để đảm bảo cho tất cả những người nhân danh Người để thừa hưởng cuộc sống đời đời.

Công vụ các sứ đồ 2:21
21  Nó sẽ trở thành hiện thực đối với những người nhân danh Chúa sẽ được cứu rỗi.’

Bài làm chứng của tôi về Chúa Giê-xu

www.cbn.com/cbnnews/world/2010/january/vietnam-churches-reach-out-to-countrys-addicts/?mobile=false

www.cbn.com/cbnnews/world/2009/december/vietnam-allows-large-public-worship-service/?mobile=false

www1.cbn.com/700club/episodes/all/amazing-stories

Kết luận , Chúa Giêsu, Đấng được miêu tả là Vua của các vua và Chúa của các chúa, 1 Timothy 6:15, Người sẽ có một ngày trở lại và hoàn thành công việc cứu chuộc của Ngài là thoát khỏi thế giới của cái ác và cái ác trong việc thiết lập một vương quốc của Ngài trên trái đất như Ngài cai trị là Hoàng Tử Bình An trong việc mang lại sự cứu rỗi và sự thịnh vượng như mang lại lợi ích cho nhân loại.

Khải huyền 21:4

4 Người sẽ lau sạch nước mắt họ, và cái chết sẽ không còn nữa, cũng sẽ chẳng có thể than khóc, cũng không khóc, cũng không đau khổ nữa, vì những sự cũ đã qua đi”

Phúc âm Matthew 11:28-30

28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 29 Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ.. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng..”

 

 

Làm thế nào để có mối tương giao với Đức Chúa Trời

 

Liên kết

Nguồn lực của Phật giáo Hòa Hảo

Hoa Hao

 

 

 

 

Religions of the world: a comprehensive encyclopedia of beliefs and practices/ J. Gordon Melton, Martin Baumann, editors; Todd M. Johnson, World Religious Statistics; Donald Wiebe, Introduction-2nd ed., Copyright 2010 by ABC-CLIO, LLC. Reproduced with permission of ABC-CLIO, Santa Barbara, CA.

Nguồn lực của Phật giáo Hòa Hảo

Sunday, October 12th, 2014

Bốn Định Luật Thuộc Linh

www.4laws.com/laws/vietnamese/default.html

 

Phim Cuộc Đời Chúa Giê-xu

jesusfilmmedia.org/video/1_3887-jf-0-0

 

Tân Ước/Kinh Thánh

www.biblica.com/bibles/vietnamese/

 

Nghe đọc Kinh Thánh

www.joshuaproject.net/nt-audio-player.php?rol3=vie

Đức Phật bậc giác giả

Sunday, October 12th, 2014

Đối với một số người, Đức Phật là một vị thần tuy nhiên trên thực tế Siddhartha Gautama hay Siddhattha Gotama là một người vô thần và vì vậy ông đã không xem mình là một vị thần. Đối với những người, như Đức Phật, người có địa vị như là một người vô thần hay bất khả tri tôi sẽ kêu gọi bạn quan tâm đến một số các luận cứ về vũ trụ học và sự tranh luận về sự tồn tại của thượng đế mà tôi đã đưa ra trong các bài viết trước đây của tôi.

 Người vô thần và Thuyết bất khả tri

Nếu chúng ta có thể kết luận rằng Chúa thực sự tồn tại thì chúng ta sẽ tin vào Người để tăng sự hiểu biết và suy nghĩ đúng đắn trong việc định hướng cuộc sống của chúng ta thay vì các bâc thầy và Đức Phật.

Ngoài ra đối với những người dâng lên sự tôn quý cho Đức Phật làm sao họ biết rằng những lời nói của ngài đã được giữ gìn hoàn hảo vì những lời nói của ngài không được ghi lại thành văn bản cho đến mãi 400 năm sau khi ngài qua đời? Việc này sẽ cung cấp một khoảng thời gian để văn hóa truyền miệng thêm thắt vào nội dung của các bài giảng của ngài và đó chính là cánh cửa mở ra những câu chuyện thần thoại. Cũng theo những gì được cho là lời của ngài thì ngài đã được cho là đã dạy rằng nếu một người tìm thấy sự vô giá trị trên một số mặt nào đó của giáo lý của ngài thì họ có thể bỏ qua nó. Vậy làm thế nào để một người có thể tuyên bố là người đó có chân lý trong khi không khẳng định mình theo một cách khách quan?

Ngoài ra trong giáo lý Đức Phật đã được chia ra làm nhiều trường phái khác nhau của nhiều giáo phái khác nhau nhưng lại có quan điểm trái ngược nhau.

Có lẽ điều đó là do có sự khác biệt được tìm thấy giữa các nguồn tài nguyên đa dạng và đồ sộ vì vậy làm nó trở nên khó khăn nếu không thể dung hòa những sự khác biệt này trong cùng một văn bản.

Sau đó một lần nữa tôi tự hỏi là liệu Đức Phật có thể nhận ra được hết tất cả các phiên bản mà ông được cho là tác giả hay không.

Dù sao câu hỏi đặt ra ở đây là Đức Phật có thực sự đã được ngộ đạo hoặc được khai sáng hay không? Bằng cách nào mà ngài hoặc bất cứ một ai khác biết rằng thực tế họ có vươn tới hay đạt được cảnh giới này hay không và bằng cách nào mà một người có thể đánh giá được hiện tượng năng khiếu tâm linh này? Việc tuyên bố sự khai sáng có thể là ảo tưởng về sự khai sáng vì không có tiêu chuẩn trong đó tiêu chuẩn hóa điều kiện của sự thiêng liêng này.

Ngay cả bản thân Đức Phật cũng không thể mô tả hoặc xác định các khái niệm về sự hân hoan như niết bàn ngoại trừ nói rằng cái gì không phải là nó. Nếu một người được thức tỉnh không thể xác định cảnh giới cuối cùng của sự khai sáng của ngài thì làm cách nào một người có thể chắc chắn rằng đó thật sự là cảnh giới họ đạt được hay đang dần đạt được?

Có thể thế giới quan tôn giáo này chỉ là một sự lừa dối mà kết quả đó là làm cho người ta lãng phí cuộc sống quý giá thông qua một triết lý bi quan và vô thực và chấm dứt sự thèm muốn cuộc sống của con người hơn là theo đuổi niềm vui được khai sáng bởi những món quà của cuộc sống?

Trong thực tế mong muốn không bao giờ có thể bị dập tắt bằng bất cứ cách nào và thậm chí các nhà sư người đã tận tụy với lối sống kiểu tu viện với kỷ luật về tinh thần vẫn có mong muốn giữ gìn giới luật của bốn sự thật vi diệu và đi trên bát chánh đạo để đạt được mong muốn về trạng thái niết bàn.

Triết lý này phủ nhận một người có thể theo Phật giáo suốt đời nhưng thực tế là có những ai có thể sống cuộc sống của họ theo những nguyên tắc này đến cuối đời?

Cũng như vậy, làm thế nào một người có thể chứng minh những ý tưởng như là vô thường hay vô ngã? Trong phân tích cuối cùng thì liệu đó có phải chỉ là thuật ngữ hay từ ngữ tôn giáo vô nghĩa hay là nó có thật? Có phải tất cả cuộc sống được hiểu chỉ là một thế giới huyền ảo của bóng tối mà không có bất cứ khái niệm nào về sự ổn định và lâu dài? Một lần nữa có phải những Phật tử sống theo những lý tưởng này và thực hiện đúng như thế trong suốt cuộc đời ngày qua ngày?

Tiếp đến để đáp lại việc nhấn mạnh sự tránh đau khổ thì triết lý này là một phần của phản ứng tiêu cực với nội dung là chủ nghĩa khoái lạc để tối đa hóa niềm vui trong khi giảm thiểu hoặc tránh đau đớn.

Liên quan đến khía cạnh của sự đau đớn và đau khổ thì khái niêm này chỉ có thể được thấy rõ nếu có sự tồn tại của các yếu tố đối lập là niềm vui và sự tốt lành nếu không chúng ta không có gì liên quan đến những gì được gọi là đau đớn hay đau khổ. Vì vậy nếu mức độ của sự tốt lành và hạnh phúc có thể đạt được không được ca tụng hơn là có thể tránh soi vào tấm gương vì một nữa đầy đủ hơn là một nữa không có gì? Chúng ta không nên mong muốn đón nhận những khía cạnh tích cực của cuộc sống hơn là tránh mong muốn tất cả ư? Chỉ vì cuộc sống cuộc sống có đầy những trở ngại thì có nghĩa là tốt hơn hết là chấp nhận thất bại và tránh chạy đua hay sẽ có lợi hơn nếu đương đầu với những thách thức và vượt qua những trở ngại trong cuộc sống? Bạn biết rằng đôi khi những điều tốt đẹp có thể đến từ những khổ đau nhưng nếu một người tránh những trải nghiệm này thì có đáng được tôn trọng không khi trốn tránh cuộc sống như vậy? Chúng ta đã thấy những người như anh hùng mà chúng ta ngưỡng mộ vì đã đặt sinh mạng của họ vì lợi ích của những người khác như những gì Chúa Giêsu đã làm qua cái chết của Người trên thập giá. Điều này đã được thực hiện trên danh nghĩa của nhân loại, trong đó người đã chịu hình phạt của tội lỗi của chúng ta để giải phóng chúng ta khỏi lời nguyền của đau khổ đời đời bằng cách xứng đáng, thay cho chúng ta hạnh phúc vĩnh cửu của một vương quốc trên trời.

Tôi hiểu và đồng ý rằng sự khổ đau là một thảm họa mà là một phần của sự cuộc sống trên thế giới nhưng nó không nên được tránh bằng cách từ bỏ hoặc thoát ra thực tế này mà không làm gì để giải quyết vấn đề, thoát khỏi chính mình và thế giới của chúng ta trong tình trạng lộn xộn như vậy . Sẽ tốt hơn nếu tập trung năng lượng và những nỗ lực của chúng ta vào việc xây dựng bệnh viện và nơi trú ẩn cho những người nghèo khó, xây dựng trại trẻ mồ côi cho những đứa trẻ bị bỏ rơi của chúng ta chứ không phải là để có một cách tiếp cận thụ động trong hành động đối với những người đã gặp những hoàn cảnh không may mắn như vậy.

Hơn nữa, việc sống trong tu viện không giải quyết được các vấn đề về sự đau khổ của nhân loại và sự tách biệt mang tính chất tự bảo vệ hơn là một cách tiếp cận tiến bộ trong việc xử lý những vấn đề này.

Kitô giáo đã giữ vị trí và dẫn đầu trong việc tạo ra những nỗ lực rất lớn để cung cấp viện trợ nhân đạo cho cuộc sống của những người khác tốt hơn bằng cách giảm bớt sự thiếu thốn của kẻ đau khổ khốn cùng hơn là chấp nhận quan điểm giúp đỡ người khác là sự đóng góp cho sự xấu xa vì làm tăng lên sự Ham muốn của những người khác hoặc theo một lý do khác việc những người này đang thực sự đau khổ là do họ phải hứng chịu quả báo.

Sự đau khổ có thể là kẻ thù nhưng trớ trêu thay bằng cách chấm dứt ham muốn thì chỉ dẫn đến nhiều đau khổ hơn như Phật giáo đang tìm cách thoát khỏi.

Một sự mỉa mai khác cần nhấn mạnh của triết lý này đó là Đức Phật người tìm thấy căn nguyên của sự đau khổ và cách để chấm dứt nó đã là thủ phạm tự làm đau mình và hành động của ngài trái ngược với sứ mệnh của ngài vì ngài đã bỏ rơi gia đình của ngài bao gồm vợ các các con của ngài bằng cách tạo ra sự đau khổ cho họ nhằm theo đuổi mục tiêu của mình.

Trong phân tích cuối cùng của tôi thì Phật giáo ở hình thức đơn giản nhất dường như chính là sự ích kỷ bởi vì dù là nó có thể duy trì một quy tắc đạo đức cơ bản trong đối xử với người khác nhưng nó thoát ra khỏi mối quan tâm và tự giải quyết vấn đề đau khổ riêng của mình như một cách làm một cái gì đó xứng đáng vì mục đích riêng của họ, cụ thể ở đây là niết bàn.

Vì vậy nếu mục tiêu tối thượng và động lực cho Phật giáo là xóa bỏ sự đau khổ của mọi người thì đạo lý trong sự tương tác lẫn nhau với người khác chỉ được xem như là phương tiện để đạt được sự kết thúc.

Tuy nhiên Chúa Giêsu lại có sự tiếp cận khác cho nhân loại trong đó người không ích kỷ, đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ thể hiện trong việc đem cuộc sống của mình ra làm giá chuộc cho nhiều người.

Cuối cùng theo quan niệm Phật giáo các khái niệm về trách nhiệm giải trình hoặc sự phán quyết tồn tại thông qua hệ thống nghiệp chướng và sự tái sinh.

Điều này có vẻ như một nghịch lý đối với tôi để tin rằng một nhà lãnh đạo tinh thần đáng kính như Đạt Lai Lạt Ma đang sống lưu vong hoặc việc hãm hiếp các nữ tu Phật giáo Tây Tạng của cộng sản Trung Quốc là kết quả của một số loại nghiệp chướng từ kiếp trước.

Ngoài ra tôi đang tự hỏi làm thế nào để hệ thống trả thù trở thành quản lý cho một người vô thần, người có thể phủ nhận sự tồn tại của một đấng tối cao và người nào khác có thể sắp đặt một hệ thống tín ngưỡng như vậy? Sau tất cả một người nào đó phải xác định và đánh giá các hệ thống phức tạp của những công việc này để có được một số dạng của hệ thống có trật tự. Việc này sẽ có được nhờ một đấng toàn năng, toàn trí, có mặt ở khắp nơi đó chính là Đức Chúa người có thể giám sát một vấn đề khó hiểu như vậy và như vậy làm sao có thể chối bỏ sự hiện hữu của Thiên Chúa?

Thêm vào đó, nếu niết bàn là thành quả cuối cùng và đích đến cuối cùng trong việc xá tội cho bản thân khỏi vòng luân hồi vô tận thì làm sao người ta có thể hoàn toàn chắc chắn về cõi này được?

Có ai đó từng tìm ra cõi niết bàn và trở lại để kể câu chuyện của họ? Đây có phải là một kinh nghiệm thực tế hoặc là họ phụ thuộc vào niềm tin mù quáng? Tôi đã làm một blog về cuộc sống sau khi chết hoặc gần chết với những trải nghiệm mà bạn có thể tìm thấy sự hữu ích và thú vị.

Địa ngục là có thực?

Để đối phó với triết học Phật giáo tôi muốn cung cấp một cách nhìn khác trong đó nói về Chúa Giêsu là Ánh Sáng của thế giới và là Đấng soi sáng con đường của mỗi người và nếu chúng ta tin tưởng Ngài là Chúa và Đấng Cứu Thế Người cuối cùng sẽ dẫn chúng ta ra khỏi thế giới đau khổ này không phải bằng sự khắc nghiệt của một nỗ lực cá nhân dưới một số dạng trạng thái bí truyền của ý thức mà là sự đảm bảo cho chúng ta một số phận đời đời hạnh phúc trên trời.

Tôi bước vào một mối quan hệ với Chúa Giêsu hơn 20 năm trước và ông đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi và lấp đầy tôi với mong muốn được sống chứ không phải là truyền cảm hứng cho tôi coi thường nơi ở tạm thời của tôi.

Nếu bạn thích bạn có thể đọc bằng chứng của tôi tại:

Bài làm chứng của tôi về Chúa Giê-xu

Ngoài ra một điểm bị phản đối đó là bất cứ cái gì Phật giáo đạt được về mặt học thuật đều đã được thực hiện ở các trường học của Ấn Độ.

Đức Phật có thể đã thất lạc từ Ấn Độ giáo tuy nhiên ngài được sinh ra, sống, chết là một người Ấn Độ giáo và Phật giáo do đó mặc dù biến đổi gen này sẽ gần giống với tôn giáo mẹ là Ấn Độ giáo.

Một lần nữa cây bo của Phật giáo đã bắt rễ sâu trong Ấn Độ giáo, trong đó nó đã lấy sự nuôi dưỡng từ như một cấu trúc hỗ trợ quan trọng trong việc duy trì tính rõ ràng của Phật giáo như là một tổ chức tôn giáo.

Nói cách khác, mặc dù có những khác biệt trong tín ngưỡng giữa hai nền văn hóa tôn giáo, Phật giáo sẽ không tồn tại nếu không có sự hướng dẫn của vị đạo sư của Ấn Độ và do đó nó thiếu tính căn nguyên, nó không có nguồn gốc trong Phật nơi hình thành tên của nó nhưng bản sắc của nó chủ yếu đến từ nguồn khác.

Vì vậy, bạn muốn đặt tất cả trứng bị đánh cắp của bạn trong ba giỏ như Phật giáo giảng dạy hoặc bạn sẽ giao phó mình vào những cánh tay bảo hộ của một Thiên Chúa yêu thương và nhân từ người bạn mong muốn và tạo ra bạn để bạn có thể có sự sống và sự sống dồi dào hơn?

Tóm lại lập luận này không phải là của người có triết lý hoặc biểu đạt văn hóa tốt nhất nhưng nó là sự tìm kiếm sự thật và cho phép sự thật dẫn chúng ta đi đúng con đường đến với những điều không thể tránh khỏi. Chúa Kitô đưa ra ánh sáng con đường của mỗi người nhưng nếu ánh sáng duy nhất mà bạn có thực sự chỉ là bóng tối thì làm thế nào bạn có thể tìm thấy con đường của bạn.

Tuy nhiên, Kinh Thánh khuyến khích chúng ta rằng những lời của Đức Chúa là ngọn đèn cho chân của chúng ta và là ánh sáng cho đường lối của chúng ta.

Cuối cùng, tôi hy vọng rằng lời lẽ của tôi không bị hiểu lầm như chỉ là một hành vi xúc phạm chánh ngữ và mặc dù lời nói của tôi dường như hơi cứng rắn nhưng tôi có một động lực của mối quan tâm thực sự, cái buộc tôi phải giải thích quan điểm của tôi trong việc tìm kiếm lợi ích cho người khác. Một lần nữa tôi xin lỗi nếu tôi đã vô lễ hoặc đã xúc phạm bạn không cần thiết vì tôi chỉ không biết làm thế nào để nói những điều này một cách mềm mại và truyền đạt hiệu quả tính chất hệ trọng của các khái niệm quan trọng.

Ngoài ra tôi tin là Phật giáo có một hệ thống trách nhiệm giải trình đúng và sai. Những ý tưởng này có quan hệ mật thiết trong khung chính của sự tồn tại của chúng ta, trong đó Thiên Chúa truyền đạt sự thật đến các bộ phận của chúng ta vào bên trong để chúng ta theo bản năng biết rằng có những hậu quả và phán đoán để quyết định cuộc sống của chúng ta và điều này là đáng kính, trong khi đó Phật giáo rất ít khi thừa nhận điều đó nhưng lại chỉ ra cách nọ cách kia để xoa dịu ý thức thông qua các nỗ lực bản thân của việc luyện tập tôn giáo chỉ là một hành vi giả mạo với thực tế là có một mối quan hệ cá nhân với Đấng tối cao người có thể loại bỏ gánh nặng của tội lỗi mà con người cái mà con người rất khó để dập tắt bằng cách tự nỗ lực.

Để kết thúc tôi sẽ chỉ yêu cầu bạn chỉ đơn giản là xem xét nó như là một lời mời để nếm thử và thấy rằng Chúa bao dung và mở rộng trái tim của bạn để khám phá con người và công việc của Chúa Giêsu.

Cuối cùng tôi muốn để lại cho bạn một thánh được thốt ra bởi Chúa Giêsu trong Phúc âm Matthêu 11: 28-30 28″Hãy đến với tôi, tất cả những kẻ đang mệt mỏi và nặng nề, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. 29 Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học từ Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng, và bạn sẽ tìm thấy phần còn lại cho linh hồn của bạn. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng. ”

 

 

Làm thế nào để có mối tương giao với Đức Chúa Trời

 

Liên kết

Tài nguyên Phật giáo

Buddha the Enlightened One

 

 

Copyright permission by Bridge-Logos “The School of Biblical Evangelism”

Tài nguyên Phật giáo

Sunday, October 12th, 2014

ốn Định Luật Thuộc Linh

www.4laws.com/laws/vietnamese/default.html

 

Phim Cuộc Đời Chúa Giê-xu

jesusfilmmedia.org/video/1_3887-jf-0-0

 

Tân Ước/Kinh Thánh

 

Nghe đọc Kinh Thánh

www.joshuaproject.net/nt-audio-player.php?rol3=vie